“Chuyện mà Hạ Như Sương muốn tôi làm chính là muốn tôi bắt cóc một cô bé... Tôi nghĩ, nói đến đây, hẳn các người đều biết cô bé mà tôi đang nói đến là ai rồi đúng không?”
Hạ Như Sương sợ hãi đến mức cả người xụi lơ trên mặt đất. Giờ này, nếu cô ta không nói lời nào thì sẽ thật sự xong đời. Cô ta đột nhiên hét lên: “Không, ông ta nói bậy, ông nói hươu nói vượn. Tôi chưa bao giờ biết ông ta. Tôi không biết ông đang nói gì!”
Trên mặt Hạ An Lan phủ một tầng sương lạnh. Anh nhất định phải vạch trần bí mật năm đó. Anh sẽ không để Hạ Như Sương chen ngang: “Làm cô ta câm miệng cho tôi.”
Chuyện năm đó nếu thật sự do Hạ Như Sương làm thì anh nhất định sẽ khiến cô ta sống không bằng chết.
Hai người sau lưng Hạ An Lan tiến lên, không biết lấy đâu được một khối giẻ, trực tiếp nhét vào miệng Hạ Như Sương.
Anh nói với Diệp Kiến Công: “Tiếp tục.”
Diệp Kiến Công dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Năm đó, người bị chúng tôi bắt cóc chính là em gái cậu, cũng chính là... Nhiếp Thu Sính hiện tại.”
Rốt cuộc đã nói ra được bí mật này, tâm tình Diệp Kiến Công cũng được buông lỏng.
Cảm giác không phải che giấu bí mật gì thì ra lại tốt như vậy.
Tay Hạ An Lan nắm chặt lại, vẻ mặt bình tĩnh mà anh luôn ngụy trang bắt đầu tan vỡ, hai mắt anh vằn đỏ, nụ cười của anh trở nên vô cùng dữ tợn: “Được, không tệ, tiếp tục!”
Hạ Như Sương biết hết thảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878675/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.