Thế nhưng, sự thật lại không hề giống như những gì mà Tô Ngưng Mi tưởng tượng. Không hề có tiếng hét chói tai, cũng không hề có tiếng kêu rên, thậm chí cả tức giận cũng không. Mặt mũi của Hạ An Lan vẫn bình tĩnh như mặt hồ yên ả. Tô Ngưng Mi tròn mắt nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hạ An Lan. Anh ta vẫn chậm rãi ăn, hơn nữa còn bày ra bộ dạng vô cùng hài lòng, thậm chí còn gật đầu rồi lại tiếp tục ăn từng miếng, từng miếng, sau đó mới ngẩng đầu nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Tô Ngưng Mi, nói đầy thâm ý: “Hương vị không tệ chút nào, không ngờ rằng em lại biết rõ khẩu vị của tôi đến vậy, xem ra là đã cố gắng dò hỏi từ trước rồi. Em cũng thật có lòng với tôi quá.”
Hai tròng mắt Tô Ngưng Mi dường như muốn rớt ra ngoài. Ai thèm hiểu rõ khẩu vị của anh, ai có dò hỏi từ trước, ai có lòng với anh, ai, là ai chứ???? Anh đừng có tự tô vàng nạm ngọc lên mặt mình thế chứ. Nói cứ như là cô cố ý lấy lòng anh ta vậy. Lời này của anh ta thật sự là dễ khiến người khác hiểu lầm đó.
Trong mấy món này cô đã cho vào rất nhiều ớt, cay đến mức chính cô cũng không dám nếm. Vậy mà anh ta có thể ăn mà mặt không hề đổi sắc? Tên này là yêu quái sao? Điểm này cũng quá bất thường rồi!
Tô Ngưng Mi thực sự nghi ngờ thứ khi nãy mình bỏ vào đồ ăn có phải là ớt không: “Anh xác định là, mấy món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878660/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.