Thanh Ti dùng sức gật đầu: “Vâng, bác có ở một mình cũng không phải sợ đâu. Bác có thể gọi điện thoại cho con. Con có thể nói chuyện phiếm với bác, con cũng có thể viết thư cho bác nữa.”
Trong lòng Hạ An Lan cảm thấy vô cùng ấm áp. Lời nói thiện lương của cô bé ngây thơ chất phác này giống như gột rửa sạch sẽ mọi phù phiếm, hào nhoáng trong lòng anh.
“Được, bác chờ thư của con đó, nói lời phải giữ lấy lời đó nhé.”
“Nào, con với bác ngoéo tay nào. Con hứa với bác, sau khi con trở về thủ đô, mỗi tuần con đều viết thư cho bác.” Thanh Ti vươn ngón út trắng noãn, mảnh khảnh về phía Hạ An Lan.
Hạ An Lan cười đến tít cả mắt. Anh cũng lấy ngón út ngoắc tay với cô bé: “Được, ngoắc tay, đã hứa thì không được nuốt lời.”
Thanh Ti gật đầu: “Vâng, không được nuốt lời.”
Nhạc Thính Phong đứng một bên bĩu môi khinh thường: “Đúng là ngây thơ!”
Hạ An Lan đã là một đại nam nhân mà cũng dám làm loại thủ đoạn giả heo để ăn thịt hổ thế này. Cũng may là hôm nay cậu chưa nói toạc ra cho mẹ mình biết, bằng không, nếu mẹ cậu thật sự quyết định đi đào góc tường nhà người ta, làm không tốt lại thành tự đào hố chôn mình cũng nên. Vậy nên, đổi lại nếu là cậu, cậu sẽ không ngoéo tay với cô bé ngốc kia đâu.
...
Trong bếp, Tô Ngưng Mi đuổi Nhiếp Thu Sính ra ngoài: “Tiểu Ái, em ra ngoài đi, một mình chị làm cũng được mà. Em cứ đi ra đi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878659/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.