Nhiếp Thu Sính hiếu kỳ hỏi: “Mẹ, vậy mẹ nói con nghe xem, đó là việc gì?”
“Tiểu Ái, con cảm thấy Mi Mi thế nào?” Bà không trả lời câu hỏi vừa rồi trước, mà hỏi ấn tượng của Nhiếp Thu Sính về Tô Ngưng Mi trước.
Nhiếp Thu Sính không cần nghĩ ngợi, trực tiếp nói: “Con cảm thấy chị ấy rất tốt, là một người rất đơn thuần, nhiệt tình, đáng yêu, cũng là một người rất lương thiện nữa. Con rất thích kết bạn với người như chị ấy.”
Bà Hạ gật đầu: “Đúng đúng, mẹ cũng thấy thế, rất thích. Vvậy con cảm thấy, anh con thế nào?”
“Điều này còn cần phải nói sao, anh con đương nhiên rất tốt rồi. Mẹ, sao mẹ lại hỏi như thế?”
Hỏi xong, trong đầu Nhiếp Thu Sính chợt lóe lên. Cô liền ôm lấy cánh tay bà Hạ: “Mẹ, mẹ... Ý của mẹ có phải là ý đó không, có phải mẹ muốn… để anh con và… chị Mi…”
Bà Hạ vội vã: “Suỵt...”
Bà nhìn Hạ An Lan đang chơi cờ ở bên kia, hạ thấp giọng: “Đừng nói ra, con biết là được rồi. Tạm thời đừng để anh con biết. Chuyện này phải bảo mật.”
Nhiếp Thu Sính vội che miệng, gật đầu: “Dạ dạ.”
Cô nói nhỏ vào tai bà Hạ: “Mẹ, nói thật với mẹ, lúc con nhìn thấy hai người họ đứng cùng với nhau, con cảm thấy họ rất xứng đôi. Lúc đó con đã nghĩ nếu như họ đến được với nhau thì hay biết mấy.”
Bà cười đến mức khiến nếp nhăn trên mặt càng nhiều hơn, kéo con gái đến nói: “Đúng rồi, trong lòng mẹ cũng thấy thế. Hôm nay nhìn thấy Mi Mi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878638/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.