Nhạc Thính Phong nựng nựng mặt Thanh Ti, “Không muốn? Thích anh thế à? Vậy chi bằng em theo anh về. Mẹ anh cũng rất muốn có con gái.”
Cậu cảm thấy cô bé này đúng là rất thú vị.
Nếu đã thích cậu như thế, phải biết tính khí cậu trước nay chưa từng dỗ ngọt người khác bao giờ.
Thanh Ti khó xử nói: “Nhưng, nếu em đi theo anh, vậy mẹ em phải làm sao. Mẹ em chỉ có một mình em thôi.”
Nhạc Thính Phong khẽ nhíu mày, cô bé này, bây giờ đã biết, không thể tùy tiện đi theo người khác rồi.
“Vậy xem ra, em vốn cũng không thích anh lắm.”
Thanh Ti lập tức lắc đầu: “Không phải, em thật sự rất thích anh. Nhưng, ba mẹ em chỉ có một mình em. Nếu em đi theo anh, họ sẽ rất đau lòng! Còn có ông ngoại, bà ngoại và bác em nữa.”
Nhạc Thính Phong vưốt vuốt tóc mái của Thanh Ti, cô bé này tưởng thật à.
“Bỏ đi, không đi thì không đi.”
“Vậy anh ơi sau này chúng ta có thể thường xuyên gặp nhau không?”
“Việc này... Chắc không đâu.” Nhạc Thính Phong trêu cô bé.
Thanh Ti tưởng thật, buồn đến mức sắp khóc: “Vậy phải làm sao? Em không muốn sau này không được gặp lại anh.”
Nhạc Thính Phong cong cong môi, đây là lần đầu tiên ngoài mẹ cậu, có người để ý cậu như thế.
Cảm giác này đúng là… cũng không tệ.
Nhạc Thính Phong khẽ sờ đầu Thanh Ti: “Ngốc quá...”
“Anh...”
Nhạc Thính Phong nắm lấy tay Thanh Ti, “Đi thôi, chơi cũng lâu rồi, chúng ta phải về thôi.”
Thanh Ti ngẩng đầu nhìn cậu: “Vậy sau này...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878635/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.