CON NGOAN NHƯ VẬY, SAO LẠI NGHỊCH NGỢM CHỨ
Anh cả Tô gia nghe giọng Hạ An Lan, hình như là dáng vẻ rất vui mừng: “Vui vậy sao, xem ra là tin tốt rồi. Tớ rất mong đợi, muốn biết việc gì có thể khiến cậu vui mừng như thế.”
Anh và Hạ An Lan là bạn đại học, hai người quen biết từ nhỏ, quan hệ luôn rất tốt.
Anh cũng biết rõ, từ sau khi em gái Hạ An Lan chết yểu, trên mặt hắn chưa từng có nụ cười thật lòng nào.
Nay bạn của mình lại vui mừng như thế, anh cả Tô gia cũng vui mừng thay cho bạn.
Hạ An Lan cười nói: “Đương nhiên là tin tốt rồi.”
“Được, vậy tối nay tớ qua, tớ phải xem thử là tin tốt gì.”
“Vậy tối nay gặp.”
“Tối gặp.”
...
Bỏ điện thoại xuống, anh cả Tô gia hỏi em gái đang ngáp ở dưới lầu: “Tối nay đến nhà Hạ An Lan làm khách, em có đi cùng không?”
Tô Ngưng Mi đưa tay lên ngáp dài, lắc đầu: “Là bạn anh, không phải bạn em, em không đi đâu. Em cũng không thân với anh ấy. Anh đến nhà bạn còn dẫn theo em gái và cháu trai thì ngại lắm. Hơn nữa… anh ấy là quan, em sợ nhất là những người vừa mở miệng là lên giọng ấy lắm. Tốt nhất anh nên đi một mình đi.”
“Cậu ấy không phải người như thế.”
“Vậy em cũng không muốn đi, anh tự đi đi.”
“Vậy được, tối anh và Thính Phong qua đó ăn cơm.”
Tô Ngưng Mi lười nhác ngồi xuống: “Hôm nay cứ đi chơi đi. Ngày mai về nhà, Trung Thu chỉ nghỉ mấy ngày, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878616/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.