Nhạc Thính Phong quay lại nhìn mẹ đầy xem thường: "Cái gì mà yêu sớm chứ? Cũng mệt cho mẹ có thể nghĩ ra chuyện này đó, làm sao con có thể làm chuyện nhàm chán như vậy chứ?"
"Nhưng rõ ràng con đối xử với cô bé đó không bình thường tẹo nào mà!"
"Đó là vì..." Nhạc Thính Phong muốn giải thích, cậu đối xử với cô bé kia không giống những người khác bởi vì cô bé ấy rất ngốc nghếch, lần đầu tiên gặp cô bé là lúc cô suýt bị bắt cóc, lần này cũng vậy, điều ấy khiến cậu động lòng trắc ẩn nên thuận tay cứu giúp cô bé thôi, nhưng mà nghĩ lại thì tốt nhất là im lặng, càng giải thích thì mẹ cậu sẽ lại càng nghĩ nhiều thôi.
Rõ ràng cô nhóc ấy chỉ là một tiểu nha đầu mới có 8 tuổi, làm sao cậu có thể yêu sớm với cô bé ấy chứ? Đừng đùa kiểu ấy chứ, cũng mệt cho mẹ cậu có thể suy luận kiểu này. Mẹ cậu với cô bé kia đều giống nhau, cả hai đều ngốc nghếch đến hết thuốc chữa.
Tô Ngưng Mi đuổi theo cậu: "Nhóc con, nói đi, vì sao?"
Nhạc Thính Phong miễn cưỡng trả lời: "Bởi vì... Con thấy cô nhóc ấy ngốc y như mẹ vậy."
"Con... Thằng nhóc này, con dám nói ai ngốc vậy hả?"
"Con nói mẹ đó!"
Hai mẹ con cậu cãi nhau suốt một đường rời khỏi đám đông.
...
Sau khi Thanh Ti nhào vào lòng Du Dực thì liền bị anh giáo huấn vài câu, cô bé nhanh nhảu nhận sai, kéo tay ba rồi xoay người chỉ: "Ba, ba... Con thật sự đã gặp được anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878610/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.