Thái độ của bà ta tỏ ra thân thiết hơi quá lố khiến bà Hạ cũng cảm thấy có điều gì đó không đúng, hơn nữa biểu cảm của con trai rõ ràng là rất không vui. Bà Hạ tuy rằng đã nhiều năm không có tiếp xúc người ngoài, nhưng đầu óc vẫn còn rất nhanh nhạy.
Bà cười cười lấy lệ: "Gặp mặt... cũng là việc nên làm, chỉ là phiền toái bà vất vả một chuyến rồi."
Bà Du kéo tay bà Hạ, thân thiết nói: "Bà chị sao lại nói như thế, Thu Sính là cô gái tốt như vậy, có thể gả cho Du Dực nhà chúng ta phải nói là ông bà tổ tiên tích phúc cho con cháu. Tôi cũng phải cảm ơn chị, nếu không nhờ chị thì tôi sao có thể có cô con dâu tốt như vậy."
Hạ An Lan nghe được lời này liền thấy buồn nôn, đây là vô liêm sỉ đạt đến trình độ nào thì mới có thể nói ra mấy câu như vậy chứ? Bây giờ bọn họ biết Tiểu Ái là cô gái tốt, vậy lúc trước thì thế nào?
Bà Hạ nghe vậy quả thực có chút hào hứng, nào có ai không thích nghe người khác khen con cái mình chứ. Thế nhưng bà còn chưa kịp nói gì, chợt nghe tiếng Thanh Ti nhỏ giọng nói: "Thế mà... Bà nói, bà không cho mẹ cháu bước vào cửa, bà còn nói muốn bước vào cửa nhà họ Du, thì phải bước qua xác bà trước đã..."
Giọng nói của Thanh Ti tuy không lớn, nhưng bà Hạ cũng nghe được rõ ràng. Nụ cười trên mặt bà Hạ nhất thời tan biến, bà chậm rãi rút bàn tay còn đang bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878596/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.