Hạ An Lan buồn bã nói: "Cha mẹ tôi đều thích yên tĩnh, ghét nhất bị những người không đứng đắn quấy rầy. Còn nữa, vừa rồi tôi đã biểu đạt ý tứ rất rõ ràng rồi, nhà họ Hạ chúng tôi không dám trèo cao tới nhà họ Du các người, thế nên ngàn vạn lần đừng nói tới chuyện thông gia với không thông gia. Em gái tôi cũng không "xứng" với dòng dõi nhà các người đâu."
Hai mẹ con nhà họ Du chỉ cảm thấy mặt mình như bị người đánh mấy phát đến nỗi sưng cả lên. Bọn họ vô cùng căm tức Hạ An Lan, nhưng mà căm tức thì làm được gì đây. Hạ An Lan không nể mặt mũi, cũng chẳng cho bọn họ vào nhà, không lẽ bọn họ dám làm liều xông vào sao?
Nhưng bọn họ đã đến đây cũng không nghĩ cứ dễ dàng trở về như thế. Không nắm được cơ hội này, nhà họ Du gần như không thể xoay người vực lại được nữa. Nếu thật sự không xoay sở được thì chẳng qua bao lâu bọn họ sẽ bị thu mua hoặc chỉ có nước xin phá sản.
"An Lan, Thanh Ti... Ai tới vậy?" Bà Hạ tự mình đẩy xe lăn tới, bà vừa cắt xong giấy trang trí cửa sổ thì mơ hồ nghe thấy tiếng Hạ An Lan đang nói chuyện nên mới tiến lại xem thử.
Bà Du nhìn thấy bà Hạ, hai mắt chợt sáng lên, đột nhiên vọt sang, nói: "Ôi chao, tôi vừa nhìn đã biết, vị này hẳn là bà thông gia, đôi mắt bà cũng đẹp như đôi mắt của Thu Sính vậy."
Bà Hạ sửng sốt một chút, người trước mắt này đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878595/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.