Anh cười thầm trong lòng, Hạ Như Sương có thể nghĩ đến điểm này, làm đến bước này, đúng là có chút đầu óc.
Nhưng ả không biết, làm càng nhiều, sai càng nhiều, sơ hở cũng càng nhiều.
Hạ Như Sương cả những chiêu như vậy cũng dùng đến, càng cho thấy trong lòng ả đang lo sợ, vì họ đã đến gần với chân tướng, hoặc đã đặt chân vào chân tướng luôn rồi?
Thế nên Hạ Như Sương mới sợ.
Nếu hôm nay không gặp Hạ Như Sương, trong lòng Hạ An Lan vẫn chưa chắc chắn rốt cuộc ả còn cất giấu bao nhiêu bí mật.
Nhưng hôm nay vừa nhìn, Hạ An Lan cảm thấy, anh phải điều tra trước đây, điều tra kỹ từng việc từ rất lâu trước đây.
Người đàn bà này che giấu tuyệt đối không chỉ một vài điều.
Du Dực nhớ đến Diệp Kiến Công bị tạm giam ở Hải Thành, anh để Hạ Như Sương vui mừng trước vài ngày, đợi anh tìm được manh mối trên người Diệp Kiến Công, sẽ đến lúc chết của người đàn bà này.
Hạ An Lan nói với ba mẹ: "Ba, ba và mẹ từ xa xôi đến đây, chắc đã mệt lắm rồi, đi nghỉ ngơi trước đi."
Du Dực gật đầu: "Vâng, ba mẹ nghỉ ngơi trước, con thấy mắt ba thâm quầng cả rồi, chắc cả đêm qua không ngủ?"
Ông Hạ nhìn Nhiếp Thu Sính chỉ cảm thấy tinh thần phấn chấn, chẳng thấy chút mệt mỏi nào.
"Sao ba có thể ngủ được chứ, ba vừa nghĩ đến tìm được Tiểu Ái rồi thì tim ba đến bây giờ vẫn còn kích động."
Bà Hạ cũng gật đầu: "Mẹ cũng vậy, không mệt chút nào."
Gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878575/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.