Đến cô con gái đã mất của ông, cô ta cũng có thể đem ra lợi dụng. Ông Hạ nghĩ rằng loại người này cho dù con trai ông không chỉnh cô ta thì ông cũng sẽ nghiêm khắc giáo huấn cô ta một trận.
Hạ Như Sương lắc đầu: "Chú ơi, con không lừa chú đâu. Sao con dám lừa chú chứ? Chuyện con nói thật sự có liên quan đến Tiểu Ái... Hắt xì!... Chú, con thề đấy!"
"Rốt cuộc là chuyện gì?"
"Chú à, con... con có thể vào trong nói chuyện không? Ngoài này lạnh quá!!!" Cả người Hạ Như Sương sắp đông cứng lại rồi. Cô ta muốn mau mau tiến vào nhà họ Hạ. Trong đầu cô ta đã vô cùng rõ ràng, cô ta phải dựa vào lần trở mình này.
Sắc mặt ông Hạ trầm xuống, quay người không thèm để ý đến Hạ Như Sương nữa. Ông căn dặn người hầu gái: "Đóng cửa."
Người hầu gái không nói năng gì, đưa tay ra đóng cửa.
Hạ Như Sương không ngờ ông Hạ hoàn toàn không tin cô ta. Cô ta vội vàng la lên: "Chú, Tiểu Ái không chết..."
Thân hình ông Hạ đột nhiên sững lại, mưa dường như càng mau hơn, nhưng tiếng mưa "rào rào!" giống như đã biến mất trong nháy mắt, trời đất là một mảnh yên tĩnh.
...
Cuối cùng Hạ Như Sương cũng được toại nguyện bước chân vào cổng lớn của nhà họ Hạ.
Trong phòng khách, đèn bật sáng choang, ông Hạ ngồi trên ghế sofa vẻ mặt căng thẳng: "Cô nói lại những lời lúc nãy cho tôi nghe một lần nữa."
Khi nghe Hạ Như Sương nói câu đó, ông Hạ thực sự cảm thấy tai mình giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878557/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.