Đó là một người sẽ cùng ba tranh giành con và mẹ của con.
Lời này, hiên tại cho Du Dực hai cái lá gan anh cũng không dám nói ra.
Thanh Ti kéo lấy lỗ tai Du Dực: "Nhưng mà trông ba có vẻ giống như rất không vui."
Vẻ mặt Du Dực thành thật: "Con nhất định là nhìn lầm rồi, ba là cảm động đó, vui vẻ thay cho mẹ con, ba chỉ là không có biểu hiện ra bên ngoài mà thôi."
Anh đương nhiên là vui, bà xã rốt cuộc đã tìm được người thân, đây đúng là việc đáng chúc mừng, chỉ là... trong lòng sẽ có một ít ai oán mà thôi.
Vì sao, nhà mẹ vợ của anh lại là... Nhà họ Hạ chứ!
"Thật không?"
Du Dực: "Đương nhiên là thật!"
Hạ An Lan buông Nhiếp Thu Sính ra, thò tay lau nước mắt trên mặt cô: "Đừng khóc, ngày mai anh sẽ đưa em về nhà gặp ba mẹ, nếu như bọn họ biết em còn sống, không biết sẽ vui mừng đến thế nào..."
Nhiếp Thu Sính có chút xấu hổ lau lau nước mắt trên mặt: "Bọn họ... cũng khỏe chứ?"
Hạ An Lan lắc đầu: "Từ sau trận hỏa hoạn đó, thân thể của mẹ liền hoàn toàn suy sụp, những năm này trên mặt bà, anh nhìn thấy ngoại trừ nước mắt vẫn là nước mắt, hai chân của bà giờ đây đã không thể cử động, tinh thần lúc tốt lúc xấu, bà đến bây giờ vẫn thường xuyên kêu tên của em, nếu như bà nhìn thấy em nhất định sẽ vui mừng, nói không chừng, thân thể còn có thể tốt lên."
Trong lòng Nhiếp Thu Sính dường như bị đâm mạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878541/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.