Bỏ qua mối nguy một bên không nói, cái này còn cơ hội tuyệt vời để diệt trừ Nhiếp Thu Sính hoàn toàn.
Dù sao cô ta tìm Nhiếp Thu Sính lâu như vậy, cũng không có tin tức, hôm nay cô lại tự đưa mình tới cửa.
Hạ Như Sương cúi đầu nhìn máu từ trong lỗ kim chảy ra trên mu bàn tay của mình, trong mắt bắn ra tia lạnh.
Nhiếp Thu Sính, cô vốn nên chết ở trong trận hỏa hoạn năm đó, cô căn bản không nên sống nhiều năm như vậy, lại càng không nên xuất hiện ở trước mặt tôi.
Nhiếp Thu Sính, đây đều là cô ép tôi.
...
Từ phòng bệnh của Hạ Như Sương đi ra, bọn họ lại đi gặp bà Du, giờ phút này trong phòng bệnh vô cùng loạn, anh trai Du Dực cũng tới, cửa ra vào có không ít người vây quanh.
Du Dực bảo y tá gọi bảo vệ của bệnh viện tới, xua tan đám người vây xem, lúc này mới đi vào.
Vừa vào cửa anh liền nhìn thấy, trên trán ông Du có vết rách, nửa bên mặt bị đánh cho sưng lên, trên cổ còn có vài vết cào chảy ra máu, thoạt nhìn trông rất thảm hại.
Du Dực khe khẽ cười thầm, thiếu chút nữa không nhịn được mà cười ra tiếng.
Anh trai Du Dực trông thấy anh, lập tức giữ chặt anh hỏi: "Du Dực, em đã về rồi, em nói cho anh có phải ba thật sự chuyển hết cổ phần cho mẹ con thằng con hoang bên ngoài không?"
Bà Du gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh ta tới đây, anh ta nghe xong liền như phát điên lập tức lao đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878512/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.