Để Du Hí đi một mình qua đó, có lẽ Hạ An Lan sẽ nể tình nó vẫn là con nít mà sẽ hơi mềm lòng.
Ả ta hy vọng kế hoạch này sẽ có hiệu quả, nếu ở trước mặt Hạ An Lan không được, cô vẫn còn một cách khác đó là kêu Du Hí gọi điện thoại cho ông Hạ, không cần nói gì, chỉ cần khóc là được.
Ông Hạ vốn rất thích Du Hí, lúc trước cô từng dẫn Du Hí sang đó, ông lão rất thương thằng bé.
Suy nghĩ trong đầu Hạ Như Sương xoay chuyển rất nhanh, con trai là thứ cuối cùng ả ta có thể lợi dụng.
Du Hí bị Hạ Như Sương dọa đến phát ngốc tại chỗ, nó chưa bao giờ thấy mẹ nó đáng sợ như thế, sắc mặc trắng bệch không máu, ánh mắt dữ tợn, thật đáng sợ.
Cơ thể Du Hí run lên không ngừng, trong mắt đầy sự khiếp sợ.
Hiện tại Hạ Như Sương làm gì còn nghĩ tới con trai mình có sợ hãi hay không, ả ta chỉ biết lần này nhà họ Du sẽ càng thêm hận ả, nói không chừng sẽ nhân cơ hội lần này xử lý ả, ả phải nghĩ cách để bản thân được sống sót.
Hạ Như Sương quát một tiếng: "Đi mau..."
Du Hí mềm chân ngã phịch xuống đất: "Mẹ, con... con..."
Hạ Như Sương nhìn chằm chằm nó: "Bây giờ, đi ngay!"
Cuối cùng Du Hí vẫn phải đi, Hạ Như Sương chi tiền kêu người giúp việc đã đưa cô đến đây, dẫn nó đến trước tòa thị chính.
Du Hí bị chặn lại ở trạm gác, bảo vệ thấy nó chỉ là một đứa trẻ nên không làm khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878490/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.