Anh ta ngồi xuống trước mặt Hạ Như Sương: "Được rồi, cô đã gọi điện thoại rồi, bây giờ đến lúc cần phải khai báo tình hình."
Hai mắt Hạ Như Sương đỏ ngầu, cô ta ngẩng cao đầu, làm dáng vẻ mà cô ta cho là cao quý nhất: "Khai báo tình hình gì, tôi không phạm tội gì hết, tôi không có gì khai báo cả, tôi là cô cả nhà họ Hạ, con gái duy nhất của nhà họ Hạ, không có ai trong các anh động đến tôi được."
Nhân viên cảnh sát cười khinh bỉ: "Ha ha… đừng mơ giữa ban ngày nữa, con gái nhà họ Hạ? Người ta căn bản không nhận cô, cô còn tự tô vàng nạm ngọc lên mặt mình làm cái gì."
Lời nói đó đâm thấu tim gan Hạ Như Sương, cô ta vẫn không chịu chấp nhận sự thật, cao giọng nói: "Tôi là con gái nhà họ Hạ, đắc tội với tôi, tôi sẽ không để cho ai trong các anh được yên đâu…"
Cảnh sát đập bàn, nói với người ngồi bên cạnh: "Ghi vào, từ chối hợp tác, còn đe dọa cảnh sát."
"Anh… anh…"
Hạ Như Sương làm ầm ỹ một lúc, nhưng rất nhanh sau đó cô ta phát hiện ra rằng, cảnh sát ở đây cơ bản sẽ không nể nang gì cô ta, cô ta càng làm ầm ĩ, lại càng bất lợi cho bản thân.
Trong lòng cô ta hận đến chết từng người nhà họ Hạ. Đối với bọn họ, rõ ràng chỉ cần một lời nói, nhưng lại không ai trong số họ chịu giúp cô ta.
Nhưng tình thế trước mắt, lại không cho phép cô ta làm ầm ĩ nữa, cô ta xác định, ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878471/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.