Lão Đao mắng hai ông bà già nhà họ Du một trận: "Sợ gì, có anh đây, rồi anh sẽ sai người xử lí hai ông bà già chết tiệt ấy."
Hạ Như Sương vội vàng nịnh hót: "Em biết anh Đao lợi hại rồi, thế nhưng bọn họ đột nhiên chết cũng không tốt, chuyện này không vội được…"
Cô ta khuyên hết lời hết lẽ một lúc, lão mới để cô ta đi.
Ra khỏi cửa, Hạ Như Sương vội vàng lên xe rời đi. Việc đã đến mức này, cô ta chỉ muốn nhanh chóng tránh xa lão ta, chỉ mong sao càng xa càng tốt.
Người đàn ông này tự dẫn xác vào chỗ chết, cô ta không muốn bị liên lụy. Hạ An Lan là người như thế nào mà lão ta dám đe dọa. Cứ đợi đấy, vài ngày nữa, Hải Thành này thật sự có biến cho mà xem.
Hạ Như Sương cầu nguyện, hi vọng lão Đao nhất định sẽ đốt ảnh Nhiếp Thu Sính đi, nhất định đừng để Hạ An Lan điều tra ra.
Không phải Hạ Như Sương không muốn nói cho lão Đao biết để lão đề phòng Hạ An Lan. Thế nhưng, cho dù nói cho lão biết thì có ích chăng?
Không ai có thể đấu được với Hạ An Lan, nếu như cô ta nói ra, sau này Hạ An Lan biết được thì cô ta sẽ còn thê thảm hơn!
Hạ Như Sương về đến nhà, càng nghĩ càng thấy sợ, cô ta chỉ hối hận ban đầu mình đã quá manh động.
Không nên mạo hiểm đi tìm lão Đao như vậy, cô ta vô cùng lo lắng chuyện này sẽ khiến cho bí mật năm xưa bị lật tẩy nhanh hơn!
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878459/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.