"Còn nữa, đi... tìm tay Vương Tề Xuyên mà Du Dực phái đến lại đây."
Thư kí nuốt nước bọt, như vậy là muốn gài bẫy người ta sao?
...
Ở một nơi khác, Hạ Như Sương lấy cớ đi Spa để ra khỏi nhà, đi thẳng đến chỗ dan díu với lão Đao.
Vừa bước vào, hai người đã không đợi được nữa, vội vàng dính lấy nhau lăn lộn.
Việc xong xuôi, lão Đao được hầu hạ thỏa mãn rồi mới khoe khoang "chiến tích" của lão với Hạ Như Sương.
Hạ Như Sương đang nằm trên người lão ta nghe thế liền ngồi phắt dậy: "Cái gì? Ông.. Ông gửi đạn đến chỗ Hạ An Lan? Ông… ông…"
Sắc mặt Hạ Như Sương trắng bệch, cô ta không ngờ rằng lão Đao lại ngu đến vậy.
Hạ An Lan là ai chứ, là tổng thống khóa tới đã được nội bộ định sẵn.
Đừng tưởng rằng anh ta bề ngoài mềm mỏng nhã nhặn, trên thực tế thủ đoạn cực kì thâm độc.
Dám gửi đạn cho anh ta, chán sống rồi muốn tự sát hay sao?
Lão Đao tối sầm mặt: "Sao vậy, không được à? Hay là… Em cảm thấy đó là anh trai em, ông đây không được động đến hắn? Anh nói cho em biết, cả Hải Thành này người nào không biết tiếng tăm của lão Đao, muốn đối đầu với anh, thì đã ai có kết cục tốt hay chưa?"
Hạ Như Sương vội vàng lắc đầu: "Không, không… Em chỉ là có chút kinh ngạc, lão Đao, anh… thật lợi hại!"
Lão Đao đưa tay bóp ngực cô ta: "Thế thì đúng rồi, còn không nhìn xem ông đây đã hoành hành ở Hải Thành này bao nhiêu năm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878458/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.