"Có điều, ta khuyên cô tốt nhất cũng đừng có được voi đòi tiên, ta đưa cho cô số tiền này, là xem như dù sao cô cũng phục vụ, chăm sóc con trai tôi trong thời gian khá dài, coi như... trả cho cô phí vất vả, nhưng cô cũng nên nhìn lại xem bản thân mình có thứ gì đáng giá với giá tiền này..."
Bàn tay Nhiếp Thu Sính càng siết chặt hơn, bà Du căn bản không coi cô là con người, hoải nghi toàn bộ danh dự của cô, nhân cách của cô, dẫm nát vẫn không cam tâm.
Cơn tức giận trong đầu Nhiếp Thu Sính bắt đầu bùng nổ.
Cô nhìn Bà Du, mỉm cười nói: "Bác Du quả nhiên là một người hào phóng, nhưng mà, thứ mà cháu cần, e rằng bác... không thể đáp ứng nổi."
Bà Du chán ghét nói: "Nhiếp Thu Sính, cô đừng có quá đáng quá như vậy, đến lúc trộm gà không được lại mất cả nắm gạo, đến những thứ này cô đều không cầm được... Nếu như cô muốn lấy được số tiền này thì mau chóng cút khỏi đây, đừng có quanh quẩn quấy rầy con trai ta nữa, nếu không, ta còn có rất nhiều cách để khiến cô biến mất khỏi bên cạnh con trai ta."
Nhiếp Thu Sính lại cười một cách dịu dàng, dường như hoàn toàn không hề bị đả kích bởi những lời nói của Bà Du.
Cô cười cười: "Có phải bác cho rằng cháu rât ngốc không? Hay là cho rằng cháu không có não?"
Trong ánh mắt có đôi phần kinh ngạc của Bà Du, cô nhẹ nhàng kẹp hai ngón tay vào tờ ngân phiếu mỏng dính bắt đầu vê nặn, "Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878434/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.