Chương trước
Chương sau
Hạ An Lan người này tâm tư quá nhiều, rất biết cách gài bẫy người khác, anh cũng không muốn bị anh ta gài bẫy.
Đầu điện thoại bên kia, Hạ An Lan đối với chuyện Du Dực cự tuyệt không chút do dự, cũng không thấy kỳ lạ.
Anh nhếch mi, Du Dực cũng là người khá thú vị, rõ ràng biết mình đã là người có quyết định nội bộ sẽ kế nhiệm, tương lai không xa, cậu ta có thể sẽ phải trở thành cấp dưới của anh, vậy mà đối với anh sắc mặt vẫn khó chịu như vậy.
Xem ra, có vẻ Du Dực cho rằng anh cũng không phải là người tốt gì!
Hạ An Lan mỉm cười nói: "Cục Trưởng Du trước tiên đừng cự tuyệt hoàn toàn như vậy, nói về chuyện này với nhà họ Du nhà anh cũng có chút quan hệ, chẳng lẽ anh cũng không quan tâm một chút sao?"
Du Dực bĩu môi, nhà họ Du? Ha ha...
Anh nói thẳng: "Nhà họ Du là nhà họ Du, tôi là tôi, Thị Trưởng Hạ hẳn là rất rõ ràng, tôi đã nhiều năm chưa từng bước vào nhà họ Du nửa bước, ngay cả cưới vợ sinh con, tôi cũng không có ý định trở về, cho nên, bất kể nhà họ Du làm cái gì, hoặc là anh muốn làm gì nhà họ Du, cũng không cần để ý đến tôi."
Lại nói, Du Dực quả thực là người rất lạnh lùng, rất lãnh đạm, đối với ngôi nhà kia, anh đúng là một chút tình cảm cũng không có.
Anh từ nhỏ là lớn lên ở nhà họ Du, đương nhiên hiểu được, tất cả những gì nhà họ Du làm cũng không phải đều là hợp pháp.
Nếu như cơ quan chính phủ thật sự tra ra, nhà họ Du hoạt động không hợp pháp, sẽ xử lý theo pháp luật, không một ai có thể nói gì.
Du Dực là một người như vậy, anh nhất định sẽ chi tiền mời người chăm sóc cho cha mẹ của anh cho đến lúc chết, thế nhưng tuyệt đối sẽ không cùng bọn họ ở chung một chỗ.
Tuy bọn họ đều là người thân, thế nhưng, ở chung một chỗ cùng bọn họ, quá là đày đoạ.
Hạ An Lan càng ngày càng cảm thấy Du Dực thú vị, người lạnh lùng đối với người thân như thế, thật đúng là hiếm có.
Anh cười nói: "Cục Trưởng Du thật là một người hiểu chuyện..."
"Ngài quá khen, nếu như không có việc gì, tôi liền tắt máy trước, tôi còn lái xe."
Hạ An Lan ngăn cản anh cúp điện thoại: "Khoan, tôi cảm thấy tốt nhất Du Cục Trưởng hãy nghe tôi nói trước rồi hãy quyết định, dù sao, đó cũng là người thân của anh, nói không chừng, còn có thể dính líu đến anh, cho nên... Tôi nghĩ, anh cần phải biết."
Sắc mặt Du Dực thật sự không tốt, âm u, nhìn sang Thanh Ti bên cạnh có gì muốn nói, anh vội vàng mỉm cười, "Đã như vậy, cũng được, mời... Thị Trưởng Hạ nói đi."
Anh hướng Thanh Ti lộ ra nụ cười, thấp giọng nói: "Ngoan, ba rất nhanh sẽ xong..."
Mặc dù anh cố gắng hạ thấp giọng nói xuống, thế nhưng Hạ An Lan vẫn nghe được.
Anh cười cười, có thể ở trước mặt con gái, nói nhẹ nhàng như vậy, cô bé kia nhất định là rất đáng yêu lanh lợi.
"Nhà họ Du những năm gần đây liên tục tổ chức buôn lậu, điểm này Du Cục Trưởng có biết không?"
"Không rõ lắm, tôi đối với toàn bộ công việc của người trong nhà đều không để ý, từ khi học cấp hai tôi đã ở ký túc xá của trường học, thời gian ở nhà họ Du đã ít lại càng ít." nhà họ Du buôn lậu, Du Dực từ nhỏ đã biết, thế nhưng... Cho dù có biết, anh cũng sẽ không dại mà nói cho Hạ An Lan.
Nếu không, về sau những lời này, họ có thể sẽ làm bằng chứng hãm hại mình.
Nói chuyện cùng Hạ An Lan, lúc nào cũng phải để ý từng chút một.
Hạ An Lan bĩu môi, không biết mới là lạ.
Là Cục Trưởng của Cục An ninh Tình báo, chính là người biết bí mật nhiều nhất dưới gầm trời này.
Cậu ta mà còn không rõ lắm bí mật của chính gia đình mình sao? Chớ có nói đùa.
Chỉ là, Hạ An Lan cũng lười vạch trần cậu ta, chỉ cần xác định anh sẽ không giúp nhà họ Du như thế này là đủ rồi.
Hạ An Lan chậm rãi nói: "Trên danh sách của ngành hải quan bắt buôn lậu đã liệt nhà họ Du vào đối tượng điều tra."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.