Giọng nói của cô bé gái, ngọt ngào, trong vắt, cho dù là qua điện thoại, chưa nhìn thấy bộ dáng, vẫn có thể khiến người nghe đều mềm lòng, khóe môi cứng ngắc cũng không tự chủ nhếch lên.
Giọng nói kia, khiến cho lòng Hạ An Lan nổi lên một cảm giác nói không ra lời, giống như nhiều năm trước, cô bé kia mang đến tiếng cười cho cả nhà anh, bỗng nhiên lại xuất hiện ở trước mặt, sống động hơn bao giờ hết.
Trong lòng Hạ An Lan lặng lẽ vang lên một cái tên - Tiểu Ái!
Anh không biết có phải giọng nói của tất cả các cô bé nghe đều tương tự hay không, anh cảm thấy cô bé trong điện thoại Du Dực, khiến cho anh có một loại cảm giác thân thiết nói không ra lời, không khỏi muốn gần gũi.
Anh không nói gì, muốn nghe giọng nói của cô bé kia một lần nữa.
Anh nghe được Du Dực ở trước mặt anh thay đổi giọng nói từ lạnh lùng xa cách đến ôn nhu, nói với cô bé: "Cục cưng, ba với bác nói chuyện điện thoại trước, một lúc nữa trả lời con vấn đề này có được hay không?"
Mới vừa nghe đến vấn đề của Thanh Ti, tay Du Dực thiếu chút nữa là ném điện thoại di động ra ngoài.
Tiểu tổ tông a, lời này để cho người ngoài nghe thấy nhiều không tốt nha!
Thanh Ti nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, nói: "Ồ... Vậy cũng được..."
Du Dực muốn xoa đầu Thanh Ti, nhưng mà một tay nắm lấy tay lái, một tay cầm lấy điện thoại di động, không rảnh tay xoa đầu nó.
"Ngoan, tan giờ học xế chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878402/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.