Chương trước
Chương sau
Với thân phận của mình, Nhiếp Thu Sính luôn cảm thấy hơi tự ti. Cô chỉ là một người phụ nữ bình thường chốn thôn quê, lại còn qua một đời chồng, dựa vào gì lại có thể gả cho một người đàn ông ưu tú như Du Dực. Cô sợ thân phận của mình sẽ làm vướng chân anh sau này.
Du Dực cảm nhận được tay Nhiếp Thu Sính đã đổ một lớp mồ hôi, biết rằng chắc chắn cô đang rất căng thẳng.
Anh cười cười, xoay đầu hỏi Thanh Ti: "Thanh Ti, hôm nay mẹ có đẹp không?"
Thanh Ti gật đầu: "Đẹp ạ, mẹ con là người đẹp nhất thế gian này!"
Du Dực nắm chặt tay cô, nói: "Đúng vậy, bà xã anh xinh đẹp như thế, anh không biết có ai có thể sánh được với em. Ngoài em ra, trong mắt anh không thể nhìn được ai, em nói xem người nên căng thẳng không phải là anh sao?"
Vốn dĩ Nhiếp Thu Sính vẫn còn căng thẳng, nhưng bị câu nói này của anh làm bật cười.
"Anh thật là... "
"Những lời anh nói đều là thật, không tin em cứ hỏi Thanh Ti đi."
Thanh Ti gật đầu mạnh: "Mẹ nhìn con đi, mẹ nhìn con này... xinh đẹp như vậy, con chưa hề phát hiện ra có cô bé nào xinh đẹp hơn con nữa. Tại sao con lại xinh đẹp như thế? Đó là vì con có một người mẹ còn xinh đẹp hơn con."
Hôm nay Nhiếp Thu Sính làm tóc cho Thanh Ti, trên đầu búi hai búi tóc nho nhỏ, kẹp thêm hai chiếc kẹp thủy tinh màu hồng xinh xắn. Mặc chiếc váy công chúa hồng, mang đôi giày da màu trắng nhỏ xinh, trông cô bé còn xinh đẹp hơn cả búp bên trong tủ kính.
Khi ra khỏi tiểu khu, ai nhìn thấy cũng đều hỏi vài câu.
Nhiếp Thu Sính và Du Dực bị Thanh Ti chọc cười, vì thế Thanh Ti nghiêm túc nhìn họ: "Chẳng lẽ con nói không đúng sao?"
Du Dực cười ha ha gật đầu: "Đúng đúng, Thanh Ti là công chúa nhỏ xinh đẹp nhất của chúng ta, là công chúa nhỏ ba yêu nhất.
Thanh Ti nhăn mũi: "Người ba yêu nhất, không phải là mẹ con sao?"
Du Dực chọt khuôn mặt nhỏ của Thanh Ti: "Con và mẹ là hai người phụ nữ ba yêu nhất trên đời này."
Sau màn chọc cười của Thanh Ti, Nhiếp Thu Sính đã cảm thấy không còn căng thẳng nữa, tâm trạng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
Du Dực xuống xe, mở cửa cho Thanh Ti và Nhiếp Thu Sính, một tay bế con gái, một tay ôm eo bà xã, bước vào khách sạn.
Anh đặt tám bàn tiệc rượu tại sảnh khách sạn. Nếu như chỉ có những người trong cục thì không cần đặt nhiều đến thế, nhưng hôm nay là thứ bảy, một số đồng nghiệp đã kết hôn có thể sẽ dẫn theo người nhà đến, nên Du Dực mới đặt nhiều bàn như vậy.
Khi anh đến, đã có vài người tới rồi, Du Dực dẫn Thanh Ti và Nhiếp Thu Sính sang chào hỏi và giới thiệu lẫn nhau.
Nhiếp Thu Sính dịu dàng đứng bên cạnh Du Dực, cô mỉm cười, chào hỏi với những người đó.
Cô thấy rõ những người đó nhìn thấy cô thì tỏ ra rất kinh ngạc, điều này làm cho cô cảm thấy không được tự nhiên lắm.
Khi Du Dực giới thiệu Thanh Ti với họ, anh nói rằng: "Đây là con gái cưng của tôi, Thanh Ti."
Đồng nghiệp của anh đều lộ ra vẻ vô cùng ngạc nhiên, tất cả mọi người đều đang nghĩ, Du Dực còn trẻ như vậy, từ lúc nào lại có một đứa con lớn đến thế này?
Nhưng cho dù nghĩ như thế nào, họ cũng không dám nói ra. Khi họ có phản ứng trở lại, tất cả đều vội vàng khen Thanh Ti xinh đẹp hiểu chuyện.
Không bao lâu sau, mọi người trong cục đều đến, tất cả họ đều chỉnh tề hơn cả lúc đi làm, chắc mọi người đều muốn biết người phụ nữ có thể thu phục được Du Dực là người như thế nào
Có phải là dạng ba đầu sáu tay, hay là một yêu tinh biết mê hoặc lòng người!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.