Mạnh Hiểu Mạn tự thấy rằng mình là cô gái xinh đẹp trẻ trung nhất trong cục, gia thế không tồi, nếu không cũng không thể vào được cục an ninh tình báo – nơi người người đều muốn vào này. Tuy cô không tham dự vào những việc cơ mật, càng không biết gì về tình báo, nhưng chỉ cần có thể vào được nơi này đã là hơn người rồi.
Cho nên Mạnh Hiểu Mạn rất kiêu ngạo, cô ta ở nhà đã quen thói được sủng ái, mắt cao hơn đỉnh đầu, ở trong cục cũng cảm thấy bản thân cao hơn người, khi nói chuyện với người khác hay hếch mũi nhìn người, luôn cảm thấy không ai bì được với cô ta, cũng chỉ có lúc nói chuyện với Cục Trưởng mới cúi đầu che giấu đi vài phần cao ngạo.
Dẫn đến trong cục không mấy ai thích cô ta lắm.
Năm ngoái, khi Mạnh Hiểu Mạn lần đầu thấy Du Dực, lúc đó cô ta đã thích anh, cô ta cảm thấy chỉ có người đàn ông này mới xứng với cô ta, tuy gia thế hơi thấp kém nhưng con người anh đã đủ ưu tú, cộng thêm mới trẻ tuổi đã leo lên được chức Sở Trưởng, tương lai chắc chắn sẽ có tiền đồ sáng lạn hơn người.
Trong nhận thức của Mạnh Hiểu Mạn, cô ta vừa ưu tứ, gia thế tốt, lại xinh đẹp như vậy, trừ phi người đàn ông này bị mù nếu không sẽ không thể không thích cô ta, huống hồ được cô ta thích thì người đàn ông này nên mừng thầm mới đúng.
Nên Mạnh Hiểu Mạn luôn cảm thấy Du Dực không thể nào không thích cô ta, chỉ là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878364/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.