Du Dực đứng dậy, cẩn thận đặt tay Nhiếp Thu Sính lại bên người cô.
Trong bóng tối, anh đứng ở bên giường, nhìn Nhiếp Thu Sính và Thanh Ti một hồi.
Hai người đều đang ngủ rất ngon, Thanh Ti nhỏ, ngủ không đàng hoàng, đá cả chăn đi, anh cẩn thận đắp kín chăn cho hai người, cúi đầu hôn một cái ở trên trán hai người.
Du Dực thấp giọng nói: "Ngủ ngoan nhé, anh sẽ trở lại nhanh thôi."
Anh trở lại gian phòng của mình, lấy ra một thanh đoản đao, đó là vũ khí đã đi theo anh nhiều năm.
Du Dực đẩy cửa sổ ra, tung mình ra ngoài.
Động tác của anh nhẹ nhàng lưu loát, trong đêm tối đi lại không chút tiếng động, như một bóng ma, chỉ vài bước nhảy đã đến đứng đằng sau một vài người ở tầng dưới.
Bốn người kia đang nhỏ giọng thương lượng.
"Tôi vừa đi lên tìm được rồi, chính là tầng hai căn hộ kia, tổng cộng ba người, một nam một nữ, một đứa bé, bọn họ đều ở phòng ngủ phía đông, tôi nhìn thấy ba cái bóng, hai ở trên giường, một trên mặt đất."
"Tốt, theo ý cấp trên, người bên trong, toàn bộ đều phải chết... Sau khi diệt khẩu, phóng hỏa."
"Được."
"Người đàn ông bên trong kia dường như thân thủ không tệ, chúng ta chia ba hướng, tôi trên ban công, hai người các anh đi mở cửa chính, anh đi hướng cửa sổ, cần phải kết thúc trong thời gian ngắn nhất."
"Phải hiểu, nơi này là đại viện huyện ủy, sau khi xong việc, chúng ta lập tức rút lui."
"Đi..."
Bốn người đang định hành động, lại chợt nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878198/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.