"Thế nhưng, dù sao anh cũng nhận ra tôi rồi, chúng ta cũng coi như có duyên, tôi sẽ không ra tay quá mạnh, bọn họ muốn anh nằm trên giường không dậy nổi, tôi không cam tâm làm thế, nhưng cũng không thể không đánh anh, không thì không biết về phải nói thế nào với họ. Thế nên, chỉ có thể đánh cho anh nhìn có vẻ vô cùng nghiêm trọng, nhưng không bị gãy xương hay nội thương.”
Mặc dù người này vẫn không chịu nói ai thuê hắn đến, nhưng anh ta biết đó là Diệp gia.
Hắn nói là làm, đúng là chỉ khiến hắn ta bị thương ngoài da, không bị thương bên trong.
Trong lòng Yến Tùng Nam có phần biết ơn người đó. Nếu không phải hắn nương tay thì chắc cả đời Yến Tùng Nam gắn chặt với chiếc giường bệnh này mất.
Nỗi thù hận của Yến Tùng Nam với nhà họ Diệp càng lúc càng đẩy cao, hắn ta thề sẽ hủy hoại nhà họ Diệp bằng mọi giá.
Bỗng điện thoại reo lên, Yến Tùng Nam giọng khô khốc cộc cằn: “Alo, ai?”
“Alo, anh là người dán tờ rơi tìm người đúng không?”
Yến Tùng Nam: “Là tôi.”
Sau lần dán quảng cáo tìm người, điện thoại của hắn liên tục nhận được những cuộc gọi tự xưng là có thể cung cấp đầu mối, nhưng cơ hồ đều là lừa tiền, không có lần nào là thật.
“Lần trước anh nói, nếu cung cấp đầu mối, sẽ có trọng thưởng, có thật thế không?”
“Thật, thế anh có đầu mối gì?”
“Tất nhiên là có, người đàn bà đó tôi gặp vài lần rồi, thường xuyên đi chợ huyện mua rau, còn đi cùng một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878173/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.