Trong thôn nhà nào cũng có tường gạch bao quanh, còn nhà họ vẫn chỉ là bờ rào, vẫn là căn nhà cũ dột nát. Những ngày mưa, bên ngoài mưa to, bên trong mưa nhỏ, mùa đông thì lạnh thấu vào xương tủy.
Từ nhỏ Thanh Ti đã biết bố mình cũng ra ngoài làm ăn như những người khác, nhưng cô bé chưa từng nhìn thấy bố mình cầm một đồng tiền nào về nhà. Trong trí nhớ của cô có một lần bố quay về, cô vui lắm, nhưng nửa đêm lại nhìn thấy bố đánh mẹ.
Trong lòng Thanh Ti, tất nhiên cô rất mong có được tình yêu của bố, nhưng lại rất bài trừ Yến Tùng Nam. Mặc dù, cô bé hi vọng rằng bố mình có thể giống như những ông bố khác, nhưng trong lòng cô biết rõ rằng, một người bố như Yến Tùng Nam, một người bố như vậy thì không có còn hơn.
Những đứa trẻ nhà nghèo sớm khôn, từ nhỏ không có bố, luôn bị những đứa trẻ khác trong thôn cười nhạo nên cô bé rất nhạy cảm.
Yến Thanh Ti biết rằng: “Con chỉ cần có mẹ thôi, chỉ cần mẹ thôi…”
Nhiếp Thu Sính ôm chặt cô bé vào lòng: “Mẹ cũng chỉ cần con thôi.”
Cô nhất định phải li hôn với Yến Tùng Nam, cô không thể bước tiếp con đường sai lầm này được nữa, cô nhất định phải cho con gái một cuộc sống tốt đẹp.
Sau khi dỗ Thanh Ti ngủ, Nhiếp Thu Sính lấy tất cả số tiền có trong nhà ra.
Nhìn số tiền ít ỏi đó, cô thở dài, thật là nghèo quá.
Muốn tiếp tục sống, ngoài li hôn Yến Tùng Nam ra, còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878021/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.