Trời đã đổ tối, cả buổi chiều đều không thấy Dương Thần đâu, cô chỉ đứng trên cao ngắm nhìn thành phố, chẳng biết qua bao lâu.
Tiếng điện thoại vang lên cắt đứt sự yên tĩnh đó, Tưởng Ly nhìn vào số gọi, là người mà cô không biết phải đối mặt thế nào, đến khi tiếng điện thoại này dứt rồi lại vang lên cô vẫn chần chừ không dám bắt máy, khi đã đổ chuông đến lần thứ 3 ngón tay mới nhẹ nhàng rơi xuống
" Ba "
" Sao rồi lần đầu ra nước ngoài có sao không?" bên kia là giọng nói đầy lo lắng mà thường ngày cô đều nghe nhưng hôm nay lại thật khác lạ, tự nhiên trong lòng lại dâng lên cảm giác tủi thân
" Tưởng Ly à?" giọng nói lặp lại lần nữa
Cô nhìn ra thành phố bao phủ đầy tuyết trắng kia, nói: " Đẹp lắm, ở đây đẹp lắm ba "
" Giọng con khàn vậy, ở đó thời tiết thay đổi sao con? "
" Vâng, lạnh hơn ở nhà, cổ họng con bị đông cứng luôn "
" Thật sao, nhớ bồi bổ ít canh hầm nóng nha con! "
Nước mắt, nước mắt lại rơi ra, không phải là khóc nhiều nước mắt sẽ cạn sao, giờ phút này từng câu nói của ba khiến bản thân cô trống rỗng, tủi thân, cảm giác bản thân không biết nên nói gì tiếp theo
" Tưởng Ly "
" Tưởng Ly "
Những tiếng gọi đánh thức cô ra khỏi mơ hồ.
" À dạ "
" Con sao vậy "
" À không ạ " Cô cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-duong-tham-thuong/2436920/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.