" Vợ đợi chồng cùng ngủ? "
Hạ Tưởng Ly bất giác mặt đỏ ửng, miệng lắp bắp lời nói lời không: " NÀY! Dương Thần sao... sao anh có thể nói ra vậy chứ???"
Cô trợn mắt nhìn thẳng vào anh nhưng vừa chạm mắt nhau thì cô quay đi ngay sợ sắc dụ
" Cái này.... này là ấy anh không hiểu sao? "
" Hửm" Dương Thần dửng dưng phát ra một câu thay cho lời trêu chọc hay là không hiểu được.
" Hửm gì mà hửm, đợi anh về rồi khoá cửa chứ còn gì nữa..." Tưởng Ly quyết tâm bật lại không thể để nghề của mình bị lụi bởi câu nói của Dương Thần.
" Không được ngủ đây sao? "
" KHÔNG ĐƯỢC "
" tiền tôi trả, em không có quyền "
Đúng là lời nói thông thường thì có trời mới bật lại anh, anh còn kinh khủng hơn mấy bà hàng xóm nhà cô, vô lí hết sức vô lí
" theo điều 158 bộ hình sự, việc xâm nhập gia cư bất hợp pháp sẽ phạt từ 3 tháng đến 2 năm tù " đuối lý thì lấy luật mà áp dụng vào.
" Đây là khách sạn của tôi! "
" Dạ?"
Khách sạn của Dương Thần sao, điều này không ai nói thì cô chịu chết, trăm điều thì cũng không nghĩ khách sạn này là của anh.
" địa bàn của tôi "
" Nhưng đây là phòng em? "
Không để lời qua tiếng lại trong phòng, Dương Thần gấp phang chiếc máy tính lại, bế trực tiếp cô lên gường, đắp chăn cho hai người rồi thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-duong-tham-thuong/2436916/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.