Editor: Rin đẹp trai
Beta: Stuki••
Ôn Hướng Dương đưa tay ra, muốn được chạm vào mặt của Mộ Lăng Khiêm, cô muốn nói thật nhiều, muôn hỏi hắn.
Nhưng mà, tay vừa mới nâng lên, cô đã hạ xuống, quay đầu đi, không nhìn mặt hắn.
Hắn trở về là muốn nói kết thúc sao?
Nếu là như vậy thì…
Ôn Hướng Dương nhắm mắt lại.
Mộ Lăng Khiêm nhìn cô, đã hơn một tuần không gặp, cô đã gầy đến nỗi gương mặt nhỏ đi làm mất đi vẻ đẹp của cô.
Đôi mắt vẫn còn hơi sưng, sắc mặt nhợt nhạt như trang giấy trắng, cô là cố ý không cho hắn nhìn mặt,
Là đang trách hắn không trở về?
Hay vẫn là đang trách hắn không nhìn cô?
Hắn không ở đây mấy hôm, rốt cuộc cô ở nhà đã làm gì mà trở thành bộ dạng như vậy?
Trong phút chốc, cả hai người đều đang đau lòng vì đối phương, đau tới nỗi cả hai đều trầm mặc, không biết nên nói gì.
Không biết qua bao lâu, một trận gió từ ngoài cửa sổ thổi vào phòng,, Ôn Hướng Dương ngồi trên giường không có mặc áo khoác nên hơi run run.
Mô Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương như vậy, hắn trầm hạ con ngươi, đứng lên đi tới chỗ cửa sổ, đóng cách của lại và trở lại.
Hắn đi tới trước mặt của cô, vươn tay, sờ lên gương mặt nhỏ của cô, xoay đầu cô quay lại.
Ôn Hướng Dương bị bắt nhìn thẳng vào hắn, mắt còn hơi sưng, ở khóe mắt còn đọng lại chút nước mắt lập lòe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433157/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.