Chương trước
Chương sau
Editor: Rin đẹp trai

Beta: Stuki••

” Đây là giống chó nước Đức sao?” Ánh mắt nam nhân viên sáng lên, giống như là tìm được để tài, liền muốn đi sờ Tiểu Q.

Kết quả, anh ta còn chưa vươn tay đã bị Tiểu Q mở to miệng, hàm răng lộ ra dọa sợ tới mức rút tay về.

Thời điểm trợ lý Trương trở về, liền thấy được Ôn Hướng Dương ngồi ở khu nghỉ ngơi.

Nhìn thấy Ôn Hướng Dương, trợ lý Trương bước nhanh đi đến, tự nhiên thấy được nam nhân viên ngồi ở đó.

Nam nhân viên này làm ở bộ phận thiết kế, cũng là một nhân tài hiếm có, nếu không lần trước trợ lý Trương nhìn thấy nam nhân viên này cố ý lôi kéo muốn làm quen với Ôn Hướng Dương, anh đã sớm thông báo sa thải anh ta.

Trợ lý Trương đỡ đỡ mắt kính, dùng ánh mắt cảnh cáo liếc mắt nhìn nam nhân viên một cái.

Nam nhân viên thấy trợ lý Trương đã trở về, anh ta không khỏi có chút tiếc nuối, còn có chút xấu hổ, đứng lên nói: “ Trợ lý Trương, vị tiểu thư này đến tìm anh, đã đợi anh khá lâu, tôi đi về trước.”

Nam nhân viên đi rồi, trợ lý Trương nhìn về phía Ôn Hướng Dương:”Ôn tiểu thư.”

” Trợ lý Trương, Mộ thiếu anh ấy……”

“Ôn tiểu thư, cô đi về trước đi, không có chuyện gì.”

” Tôi có thể gặp anh ấy không?” Ôn Hướng Dương đứng lên, nhìn trợ lý Trương, ánh mắt khẩn cầu nói: “ Tôi biết tôi không làm được cái gì, nhưng tôi chỉ muốn bên cạnh anh ấy.”

“Ôn tiểu thư, tôi đưa cô về.”

Ôn Hướng Dương đứng ở tại chỗ, nhìn trợ lý Trương, không cử động.

Trợ lý Trương nhìn thấy bộ dạng này của Ôn Hướng Dương, có chút không đành lòng, nhưng nếu anh không hạ quyết tâm, như vậy nhất định Mộ Lăng Khiêm sẽ không tha cho anh.

“Ôn tiểu thư……”

“ Trợ lý Trương, tôi chỉ là muốn biết anh ấy thế nào. Một tuần, cũng đã một tuần anh ấy không trở về, coi như tôi xin anh, anh dẫn tôi đi gặp anh ấy một lần thôi được không?”

“Ôn tiểu thư, cô vẫn nên trở về đi, cô……” Trợ lý Trương hơi do dự, vẫn là mở miệng nói: “ Cô nên trở lại trong thời gian hai ngày, Mộ thiếu…”

Ôn Hướng Dương nghe thấy trợ lý Trương lại từ chối lần nữa, con ngươi cô rũ xuống, có phải trong lòng Mộ Lăng Khiêm, cô chỉ là một tình nhân được hắn bao dưỡng hay không, trong thời điểm này căn bản không có tư cách, ở bên cạnh hắn.

Là cô tự mình đa tình.

“Tiểu Q, chúng ta về thôi.” Ánh mắt Ôn Hướng Dương ảm đạm dắt Tiểu Q đi khỏi.

Trợ lý Trương nhìn bóng dáng Ôn Hướng Dương, anh há miệng thở dốc, rất muốn gọi Ôn Hướng Dương lại, đem mọi chuyện nói ra hết. Nhưng mà, anh không thể nói, Diệp Ảnh mấy ngày trước cùng lắm là muốn đem kế hoạch đưa cho Ôn tiểu thư xem, kết quả……

Làm vậy ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch, cũng không biết là ai đề ra ý kiến…

Ôn Hướng Dương mang theo Tiểu Q trở về biệt thự, cô nhìn căn biệt thự trống rỗng, ôm chặt Tiểu Q.

“Tiểu Q, Tiểu Q, Tiểu Q……”

Ôn Hướng Dương ôm Tiểu Q, than thở một lần rồi một lần.

Nếu về sau cô và Mộ Lăng Khiêm không có tương lai, cô có thể mang tiểu Q đi không?

Tiểu Q cọ cọ vào người Ôn Hướng Dương, ô ô hai tiếng, liếm mu bàn tay Ôn Hướng Dương, nó có thể cảm nhận được Ôn Hướng Dương không vui, nó muốn chạy ra ngoài tìm Mộ Lăng Khiêm, nhưng mà, nó nhận được mệnh lệnh là ở bên cạnh Ôn Hướng Dương, bảo vệ tốt Ôn Hướng Dương.

Ôn Hướng Dương không thoải mái, lên lầu, cũng không ăn cơm, Tiểu Q nhìn thấy Ôn Hướng Dương lại không ăn cơm, nó chạy xuống lâu, ngậm miếng thịt bò của mình đưa cho Ôn Hướng Dương, hướng về phía Ôn Hướng Dương kêu lên.

” Tiểu Q ngu ngốc.” Ôn Hướng Dương nhìn thấy Tiểu Q ngậm thịt bò mang đến, để miếng thịt bò trên mặt đất, cô lại muốn khóc.

Cô xuống giường, vuốt ve đầu Tiểu Q: “Ngươi là mang cho ta ăn sao? Ta không ăn thứ này. Đi thôi, ta mang ngươi đi xuống ăn gì đó.”

“Gâu gâu gâu.”

Tiểu Q tựa hồ là nghe hiểu Ôn Hướng Dương nói gì, vui vẻ kêu to lên, vẫn luôn xoay vòng vòng xung quanh Ôn Hướng Dương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.