“Nguyên nhân là vì chuyện này à?” Nghiêm Hân nghe được Ôn Hướng Dương nói ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi: “ Cậu là lo lắng cho Tiểu Lam? Hướng Dương, cậu yên tâm, Mộ thiếu không phải vẫn rất tốt sao? Anh mình nói, chuyện này kỳ thật rất lạ, chúng ta không nên tham gia vào chuyện này, càng đừng tham gia vào lúc cổ phiếu Mộ Thị đang tụt dốc, tuy rất nhiều người tranh giành, nhưng lại rất nguy hiểm.”
“Hướng Dương, anh mình nói như vậy, nhìn sơ qua ngoài mặt chuyện này không đơn giản như vậy. Ví dụ mình đã nhìn thấy rất nhiều cuộc chiến trên thương trường, phải nói làm sao đây? À, phải nói, Mộ thiếu là đang dẫn xà xuất động.”
Ôn Hướng Dương tự nhiên biết Mộ Lăng Khiêm là đang dẫn xà xuất động, rốt cuộc cái này kế hoạch cô đã từng nghĩ qua, nhưng mà, cô chỉ nghĩ lúc bắt đầu, mà lại không nghĩ đến quá trình xảy ra của nó, càng không nghĩ tới, mọi chuyện lại trở nên nghiêm trọng như vậy.
“Hướng Dương, cậu đừng lo lắng. Tiểu Lam muốn cậu gọi điện thoại cho cô ấy, cậu cứ giải thích cho cô ấy biết, để cô ấy yên tâm.” Nghiêm Hân nói đến đây, Ôn Hướng Dương lại nghe được đầu dây bên kia có người gọi Nghiêm Hân.
Ôn Hướng Dương liền mở miệng nói: “Tiểu Hân, cậu vội thì đi trước đi, chờ vết thương của Nghiêm Khắc tốt hơn, mình sẽ đi thăm các cậu.”
“Kia……” Nghiêm Hân thấy lại có người kêu mình, cô chỉ có thể nói: “Hướng Dương, mình cúp máy trước đây. Chờ mình xong chuyện, mình sẽ gọi điện thoại cho cậu.”
“ À, được.”
“ Tạm biệt.”
Tắt điện thoại, Ôn Hướng Dương ngồi ở trên giường, nhìn chằm chằm điện thoại trong chốc lát, cô tìm số Lý Lam Hi ấn nút gọi, bên kia nhanh chóng truyền tới âm điệu có chút nữ tính lại mạnh mẽ:” Alo, Ôn tiểu thư!. Bảo bối nhà chúng tôi cứ nhắc mãi đến Ôn Tiểu thư. Bảo bối nhà chúng tôi mấy ngày nay đều ở trong núi đóng phim, có chuyện gì gấp sao?”
“ Má Ngô, tôi là Ôn Hướng Dương. Chuyện kia, tôi không có việc gì, chỉ là muốn gặp Tiểu Lam, cho nên mới gọi điện cho Tiểu Lam, các cô gấp thì cứ đi trước, tôi cúp máy đây.”
“Bảo bối nhà chúng tôi?”
Ôn Hướng Dương nhớ rõ quản lý của Lý Lam Hi luôn gọi cô ấy như vậy.
Má Ngô là quản lý của Lý Lam Hi.
Tiểu Lam ở trong núi đóng phim, xem ra là sẽ không biết đến tin tức trên báo chí, như vậy cũng tốt.
“Ok. Chờ Bảo Bối ghi chụp hình xong, tôi sẽ nói cô ấy gọi điện thoại cho Ôn tiểu thư.”
Điện thoại lại lần nữa tắt máy, Ôn Hướng Dương thở dài, tất cả mọi người đều bận, đều không có rảnh như cô. Nhưng thật ra, cô duy nhất còn việc nhận chức rồi từ chức. Đối với chuyện cổ phiếu Mộ thị, ngoài lo lắng ra, vẫn là lo lắng.
Cô không nên nghĩ ra cái kế hoạch như vậy, ai biết Mộ Lăng Khiêm làm như vậy sẽ khiến kế hoạch ngày càng tệ hơn.
Không được!
Ôn Hướng Dương gọi cú điện thoại thứ ba, chính là gọi cho Diệp Ảnh.
Điện thoại reng một lúc, bên kia liền truyền đến giọng nói của Diệp Ảnh: “Ôn tiểu thư.”
“Diệp Ảnh, anh biết Lâm Hạo và Trần Vân Hi hiện giờ ra sao không? Chúng ta có thể tử bỏ kế hoạch này trước thời gian được không? Tôi nghĩ…”
“Ôn tiểu thư, cô đang lo lắng sao?” Diệp Ảnh mở miệng dẹp bỏ lời nói của Ôn Hướng Dương.
Ôn Hướng Dương trầm mặc.
” Tôi có một kế hoạch rất tỉ mỉ. Nếu cô lo lắng, tôi liền đưa kế hoạch đó cho cô xem thử, cô nhìn thấy sẽ hiểu.”
Đem lại đây?
Mộ Lăng Khiêm đều bận rộn như vậy, Diệp Ảnh hiện giờ nhất định cũng rất bận. Ôn Hướng Dương không muốn làm phiền Diệp Ảnh lại đi một chuyến, cô mở miệng nói: “Anh ở đâu? Tôi mang Tiểu Q đến tìm các anh.”
Diệp Ảnh cũng không có lập tức trả lời, mà là đại khái một giây sau mới trả lời, lần nữa mở miệng:” “Ôn tiểu thư, cô biết tiệm cà phê Tần Toa ở đâu không? Tôi ở nơi đó chờ cô.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]