Beta: Stuki°°
Chỗ nên đo đã đo hết,Ôn Hướng Dương ngồi vào bàn trà, đem số liệu ghi vào sách vở đặt trên bàn.
Cô ngồi xổm trên mặt đất quay đầu nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm, vừa định cùng Mộ Lăng Khiêm nói chuyện, liền thấy Mộ Lăng Khiêm đứng lên, đôi mắt cô liền trầm xuống, lại nghe Mộ Lăng Khiêm nói: “Tôi đi mấy ngày tới không trở lại, em ở nhà một mình đừng đi lung tung. Muốn ra cửa, thì đem Tiểu Q theo.”
Ôn Hướng Dương nghe nói thế, hơi tăng sức nắm chặt cây bút trong tay.
Mộ Lăng Khiêm từ từ bước đi sau hai bước, cô đứng lên, nôn nóng dò hỏi: “Mộ thiếu, có phải có chuyện gì rắc rối hay không?”
Mộ Lăng Khiêm nghe Ôn Hướng Dương nói, bước chân bỗng dừng lại, quay đầu lại nhìn cô ở phía sau.
Hắn trầm mặc một lúc, rốt cuộc cũng xoay người đi tới trước mặt Ôn Hướng Dương, cúi người, hôn lên khóe miệng cô, nói: “Đừng suy nghĩ nhiều.”
Mộ Lăng Khiêm đi ra ngoài, mặc cái áo mà cúc áo bị kéo xuống, cũng không mang áo khoác.
Ôn Hướng Dương đứng tại chỗ, nhìn bóng Mộ Lăng Khiêm rời khỏi, liền hình ảnh Mộ Lăng Khiêm rời khỏi, cô đột nhiên ném cây bút trong tay xuống, bước nhanh tới cửa.
“Mộ thiếu!” Ôn Hướng Dương hét to một tiếng.
Mộ Lăng Khiêm ngồi trên xe nhìn cô, Ôn Hướng Dương chạy tới phía trước xe, cô cũng không biết lấy dũng khí từ khi nào, cô gắt gao duỗi tay bắt được bàn tay Mộ Lăng Khiêm ở tay lái: “em chờ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433128/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.