Editor: Bông Béo
Beta: Stuki^^
“Mộ thiếu……”
Ôn Hướng Dương mới vừa hô một tiếng, liền nghe được Mộ Lăng Khiêm nói: “Vào giúp tôi chà lưng.”
Trong khoảng thời gian Mộ Lăng Khiêm bị thương này, thân thể không thể dính nước, đều là Ôn Hướng Dương dùng khăn lau vắt khô giúp hắn chà lau thân thể.
Ôn Hướng Dương “Nga” một tiếng, đi vào, thực tự nhiên tiếp nhận khăn lông trên tay Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm cởi áo ra, đứng ở trước mặt Ôn Hướng Dương.
Đoạn thời gian kia ở bệnh viện, Ôn Hướng Dương mỗi lần giúp Mộ Lăng Khiêm chà lưng đều có chút khẩn trương, sợ người khác có thể đều sẽ xông vào, bởi vậy, cũng không dám trực tiếp xem thân thể hắn.
Hôm nay, là lần đầu tiên dưới ánh đèn cô có thể thấy trực tiếp phần lưng của nam nhân trước mặt.
Người rất cao, cơ bắp mạnh mẽ làm người thèm ta nhỏ dãi, thương thế trên lưng đã kết vảy, so với hơn một tuần trước cô lần đầu tiên nhìn đến vết thương ghê người đó, giờ tốt hơn rất nhiều. Kỳ quái chính là, tuy rằng vết sẹo xấu xí kia phá hủy khối thân thể hoàn mỹ của hắn, nhưng lại làm cho hắn tăng thêm khí tức nam nhân thành thục, cuồng dã khí phách.
Ôn Hướng Dương nhìn nhìn, lại thất thần như đi vào cõi thần tiên. Nam nhân này không phải cả ngày ngồi ở văn phòng sao? Cô cũng không bắt gặp hắn đi tập thể hình, thân thể tốt như vậy rốt cuộc là được bảo trì như thế nào?
Mộ Lăng Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433046/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.