“Như thế nào? Sợ tôi dùng tay em đâm chính mình?”
Phản ứng của Ôn Hướng Dương làm ánh mắt của Mộ Lăng Khiêm thoáng chút giãn ra. Ôn Hướng Dương vừa bị hành động của Mộ Lăng Khiêm dọa sợ, khiến cho đôi mắt trừng lên, liền thấy hắn dùng ngón tay của cô ấn vào vết thương đang chảy máu. Đây cùng ký với khế ước bán mình cũng không khác nhau là mấy…… Ôn Hướng Dương nhận mệnh, cô nợ hắn, cô nên trả. “Mộ thiếu, hiện tại đã được sao?”
Ôn Hướng Dương không hề giãy giụa, hô hấp cũng dần dần bình phục, chỉ còn lại đôi mắt phiếm nước, vừa hồng lại vừa sưng. Thật đúng là bức cô đến đường cùng mà. Mộ Lăng Khiêm có chút đau lòng, sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt của cô, cúi đầu hôn hôn lên đôi mắt sưng đỏ của cô, thanh âm khàn khàn mà thâm trầm mở miệng: “Giúp tôi đi lấy thuốc.”
Ôn Hướng Dương nghe được những này của Mộ Lăng Khiêm, hai chân rốt cuộc cũng thả lỏng, cô lau lau nước mắt, cầm thuốc ra, thật cẩn thận mà mở ra băng vải. Lúc cô đang cởi bỏ băng vải trên người Mộ Lăng Khiêm, liền phát hiện, trừ bỏ ngực ra, những bộ phận khác của hắn, bụng thậm chí là toàn bộ phần lưng đều bị bỏng rát. Một số vết cháy, xé rách, còn có chút vết thương đang dần khép lại, có chút khép lại rồi sau lại 1 lần nữa vỡ ra, máu nhiễm đỏ thân thể hắn, nhìn rất ghê người. Nhìn đến đây, nội tâm Ôn Hướng Dương đau xót, đôi mắt lại 1 lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432978/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.