Cái tát này giáng xuống, mặt Hạ Minh Duệ bị đánh nghiêng sang một bên, khoé miệng chảy máu. Có thể thấy Hạ Tử Ngang tức giận đến cỡ nào.
"Nhìn tiền đồ của con xem, một chút cũng không giống con trai của Hạ Tử Ngang ta!"
"Phải rồi, con không giống, Hạ Trí Vũ mới là con trai ruột của ba, con chỉ là đứa ba nhặt bên ngoài về thôi!"
Hạ Minh Duệ cứng cổ, không chịu lùi bước nhìn thẳng Hạ Tử Ngang.
Hạ Tử Ngang bị Hạ Minh Duệ làm cho tức giận thở hồng hộc. Mắt to trừng mắt nhỏ, giống như hai con gà đang chuẩn bị nhảy bổ vào nhau, không ai chịu thua ai.
Khi Ôn Uyển Thiến cùng Hạ Trí Vũ nghe được chạy tới chính là tình cảnh này.
"Ba nó, hai người làm gì vậy?"
Ánh mắt trách cứ của Ôn Uyển Thiến nhìn ông một cái, lúc này mới quay đầu thấy dấu bàn tay rõ rệt trên mặt Hạ Minh Duệ.
"Ông sao có thể đánh con chứ, cũng bằng tuổi này rồi!"
"Ba, Duệ, hai người không có chuyện gì chứ?"
Hạ Trí Vũ thoạt nhìn có chút lo lắng nhìn cha mình, lại nhìn sang khuôn mặt sưng đỏ của Hạ Minh Duệ.
Hừ!
Hạ Tử Ngang quay đầu sang chỗ khác, tức giận hừ một tiếng.
"Có thể có chuyện gì? Còn khoẻ lắm, có thể động thủ đánh một người thân thể cường tráng nữa cơ mà!"
Hạ Minh Duệ hừ hừ hai tiếng, liếc nhìn bóng lưng Hạ Tử Ngang, quay đầu sang hướng khác.
"Minh Duệ à, có đau không? Một lát dì lấy đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753680/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.