Mặc dù ngày thường không hợp với cha mình, tuy nhiên anh cũng không thể làm bộ như không thấy, liền gọi một tiếng.
Hạ Tử Ngang liếc mắt nhìn người phụ nữ trong ngực anh, chân mày nhíu lại không vui, hừ lạnh một tiếng nói.
"Tới phòng làm việc của ba."
"Dạ được!"
Hạ Minh Duệ đặt Lâm Thiển Y trên giường lớn trong phòng mình, kéo chăn đắp cho cô xong lúc này mới xoay người ra cửa.
Phòng làm việc của Hạ Tử Ngang.
Lúc Hạ Minh Duệ gõ cửa, Hạ Tử Ngang đang ngẩn người nhìn bức ảnh trên tường. Theo ánh mắt Hạ Tử Ngang nhìn sang, bức ảnh treo trên tường kia là ảnh gia đình bốn người bọn họ, Hạ Tử Ngang, mẹ anh, còn có người anh mà anh yêu quý nhất, Hạ Minh Tứ.
Mẹ của anh mất sớm, mà anh cả của anh...
Khi thấy nụ cười như ánh mặt trời trong bức hình trên tường, khuôn mặt ấm áp như gió xuân kia, trong lòng Hạ Minh Duệ chợt đau xót, đôi mắt như ngôi sao nhỏ trong đêm khẽ run rẩy!
Dường như là không muốn nghĩ tới chuyện cũ, Hạ Minh Duệ thu hồi ánh mắt lại, hít một hơi thật sâu mới mở miệng lên tiếng.
"Ba tìm con có chuyện gì?"
Hạ Tử Ngang lúc này mới xoay người lại, tinh tế quan sát Hạ Minh Duệ. Khuôn mặt dù đã có dấu vết của năm tháng lưu lại nhưng không khó nhận ra lúc còn trẻ là một người tuấn tú. Năm nay Hạ Tử Ngang đã 50 tuổi, mặc dù trên danh nghĩa ông là Chủ tịch tập đoàn Hạ thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753678/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.