Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Cung Thiên Di không về Cung gia. Mà cô vô thức đi đến căn hộ Dạ Tiêu Phàm mua, nói là nhà của cả hai. Cô dường như đã ngầm thừa nhận điều đó.
Cô mang một tâm trạng vui vẻ vào nhà, vừa đi vừa ngân nga câu hát. Nhất thời không để ý Dạ Tiêu Phàm đã ở trong nhà từ lúc nào. Anh khẽ nở nụ cười nhìn cô, tâm trạng vốn dĩ có phần không vui đã tan biến hết.
"Có vẻ hôm nay em rất vui. Ngày đầu tiên làm việc có thuận lợi không?"
Vừa nói Dạ Tiêu Phàm vừa bưng ly sữa nóng để lên bàn ăn. Trên đó đã bày biện sẵn bữa tối rồi. Cung Thiên Di định thần lại, giật mình nhìn anh. Khuôn mặt lại đỏ lên, hệt như trái cà chua chín đỏ mọng. Cô chớp chớp hai mắt nhìn người trước mặt. Chỉ hận không có cái lỗ cho cô chui xuống.
"Dạ...rất thuận lợi ạ. Còn...còn anh?" Cô lắp bắp lên tiếng.
Dạ Tiêu Phàm nhìn cô, nụ cười trên môi cành đậm hơn. Anh tiến lại gần cô, xoa xoa đầu cô như một đứa trẻ.
"Rất tốt! Em mau vào phòng, thay đồ rồi ra ăn tối. Hành lý của em anh đã xin phép ông nội và ba em dọn đến đây rồi."
Cung Thiên Di ậm ừ đi vào phòng. Đóng cửa lại, cô lấy tay sờ lên ngực trái của mình. Nó đập rất nhanh, như muốn rớt ra khỏi lồng ngực vậy. Thật là không có tiền đồ.
Cô hít hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, nhìn đống hành lý đã được anh xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-da-den-toi-anh-dung-la-do-mat-day/2878525/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.