Hôm sau, khi Cung Thiên Di tỉnh lại đã là buổi trưa. Cô nhìn sang chỗ bên cạnh đã không còn người. Bất giác trong lòng cảm thấy trống rỗng, có chút gì đó thất vọng. Cô ngồi dậy vào phòng tắm, dù hơi có chút khó chịu trong người. Nhưng cô vẫn không biểu hiện ra ngoài, hồi lâu cô mới tắm xong. Chọn cho mình một chiếc váy ngủ đơn giản mặc vào rồi ra ngoài phòng.
Một mùi hương thơm bất giác truyền đến, khiến bụng cô réo lên. Cô bất ngờ khi thấy Dạ Tiêu Phàm đang loay hoay trong bếp nấu ăn. Đáng lẽ giờ này anh phải ở công ty rồi mà, sao anh vẫn còn ở nhà? Cô đứng ngơ ngác nhìn anh, mà không hề phát hiện rằng anh đang từng bước tiến gần cô hơn.
"Em thẫn thờ gì vậy? Mau ngồi xuống ăn trưa đi."
Dạ Tiêu Phàm ôm lấy vai cô, kéo cô ngồi xuống ghế. Lúc này cô mới định thần lại, mặt có chút ửng hồng khi tiếp xúc thân mật với anh. Bởi vì nó khiến cô nhớ lại kí ức xấu hổ tối qua.
"Anh không đi làm sao?"
Cô yên vị trên bàn ăn, nhưng không động đũa. Mà hỏi lên nghi vấn của mình, lòng có chút hồi hộp cùng chờ mong. Khi nãy thấy anh còn ở nhà, cô rất vui. Tâm trạng có chút buồn bã đã biến mất tiêu. Thay vào đó là sự vui mừng khôn xiết.
"Anh nghỉ sáng nay, em yên tâm, anh đã xin nghỉ phép cho em rồi."
Cô gật đầu tỏ vẻ đã biết, trong lòng lại thập phần thêm kinh hỉ. Cô bắt đầu lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-da-den-toi-anh-dung-la-do-mat-day/2878522/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.