Dạ Tiêu Phàm ôm lấy cô, vội vã cởi áo khoác bao bọc cô lại. Cơ thể cô lạnh quá, lạnh lẽo đến đáng sợ, khiến anh vừa đau lòng vừa sợ hãi. Sợ cô bỏ anh lại một mình... Anh rất sợ điều đó xảy ra...
"Anh xin lỗi... Tiểu Di, xin lỗi em vì đã đến muộn..."
Anh hôn lên trán cô một nụ hôn, cất giọng nghẹn ngào. Nước mắt không kìm nén được rơi xuống, một giọt vô ý rơi xuống mi mắt cô. Mi mắt cô run run, dường như cảm nhận được giọt nước mắt ấy của anh. Cơ thể khẽ run run, miệng phát ra âm thanh rên rỉ rất nhỏ, chỉ có ở gần mới nghe thấy.
Dạ Tiêu Phàm cảm nhận được cô rất khó chịu, bàn tay run rẩy khẽ vuốt ve má cô, ôm cô càng chặt hơn. Như muốn truyền thêm hơi ấm cho cô vậy, bất chấp tất cả, hiện tại trên người anh chỉ còn lại chiếc áo sơ mi mỏng manh. Nhưng anh lại không cảm thấy lạnh giữa bầu trời đêm Đông giá rét phủ đầy tuyết này, bởi vì trong lòng anh còn lạnh hơn.
"Chậc chậc... Vẫn còn có thể tình tứ trước hoàn cảnh này sao?! Quả là si tình..." Giọng nói già nua của Âu lão vang lên, cắt ngang dòng tâm trạng của anh.
Dạ Tiêu Phàm vẫn ôm lấy cô vào lòng, ngẩng đầu nhìn về phía Âu lão. Tròng mắt chuyển thành đỏ ngầu, toàn thân bao trùm sát khí trùng trùng. Khiến Hứa Mẫn ở gần đó không khỏi cảm thấy kinh hoàng, ánh mắt kia, khí thế kia là muốn giết người! Lần này có lẽ Hứa Mẫn cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-da-den-toi-anh-dung-la-do-mat-day/2878444/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.