Hôn mê hơn một ngày trời, cuối cùng cô cũng đã tỉnh lại. Lúc cô tỉnh, trời cũng đã nhá nhem tối, bên ngoài ánh sáng mờ mờ hắt vào, làm cho căn phòng tối tăm trở nên mờ ảo hơn. Vì để không bị ánh sáng ảnh hưởng, nên tất cả rèm cửa đều bị Dạ Tiêu Phàm kéo kín mít, bóng đèn cũng bị tắt hết. Chỉ để duy nhất một cái đèn ngủ trong phòng còn sáng, nhưng vì sắc trời chưa tối nên anh không có bật lên.
Cung Thiên Di khó khăn ngồi dậy, lưng tựa vào thành giường. Ánh mắt liếc nhìn xung quanh, căn phòng xa lạ đập vào mắt, cô có chút hoang mang. Cô còn nhớ rất rõ trước khi rơi vào hôn mê, anh đã đến cứu cô. Nhưng cớ sao khi tỉnh lại cô lại ở một nơi xa lạ như vậy, sao không ở nhà?!
Nhưng rất nhanh cô đã nghĩ thông suốt, nếu để ba mẹ chồng biết tình trạng này của cô, e là họ sẽ rất lo lắng. Hẳn là vì lí do đó nên anh mới đưa cô đến đây. Dù không biết ở đâu, nhưng nhìn cách bày trí cùng nội thất trong căn phòng này, cô đoán chắc giá trị không hề nhỏ.
"Cạch!" Tiếng mở cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của cô, ánh mắt đăm chiêu khẽ quay lại nhìn. Thân ảnh Dạ Tiêu Phàm đập vào mắt, khiến cô không kìm được lòng mà rơi lệ.
Dạ Tiêu Phàm tay bưng tô cháo đang bốc hơi nghi ngút từ từ tiến vào. Thấy cô đã tỉnh, còn đang khóc thì anh cuống cả lên. Vội vã đặt tô cháo xuống tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-da-den-toi-anh-dung-la-do-mat-day/2878442/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.