Edit: Tịnh Hảo
Ngày mai là năm mới rồi, sức khỏe của Noãn Noãn mỗi ngày đều đang dần dần hồi phục, bây giờ chạy nhảy cũng không thành vấn đề, Lam Hi vẫn không bỏ đi, bà nói muốn cho bản thân mình nghỉ thật lâu, không có công việc, không có quấy rầy, không có chuyện vụn vặt, không có đèn flash, chỉ có cuộc sống yên bình nhất.
Đối với Long Lân, Noãn Noãn bắt đầu từ từ đổi cách xưng hô gọi cha, nhưng chỉ thỉnh thoảng, nhưng chỉ thế thôi Long Lân đã rất an ủi, hình ảnh trong giấc mơ đã thật sự biến thành sự thật, có Noãn Noãn, có Lam Hi, có Lãnh Thương ở bên cạnh mình chính là hạnh phúc có cầu cũng không được.
Mỗi ngày, Noãn Noãn đều sống rất bình thản an tĩnh, kể từ sau khi cô tỉnh lại, gần như Lãnh Thương chỉ đi làm vào buổi sáng, nói cho đúng là gần đây công ty không bận, không muốn ở đó bị ánh mắt của thư ký Tiếu như hoa như ngọc cưỡng gian, thật ra tất cả mọi người đều nhìn ra tâm tư của Lãnh Thương đối với Noãn Noãn, Noãn Noãn không bài xích anh, không chán ghét anh, ngược lại rất biết ơn anh, nếu như không có anh thì mình đã sớm biến thành tro bụi theo gió, nếu như không có anh bốn năm nay mỗi ngày dong dài nhắc đi nhắc lại mình không khác gì người sống đời sống thực vật.
Thật rất kỳ quái, không mở mắt ra được, nhưng lòng lại tỉnh, không nghĩ tới đã ngủ qua bốn lần xuân hạ thu đông, trong hơn 1200 ngày đó, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2424095/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.