Edit: Tịnh Hảo
“Noãn Noãn, sợ sao!" Chiến Vân Không hét lớn, trong lòng anh hiểu rõ cô đang sợ, nhưng bây giờ anh chỉ có thể tự khích lệ mình để anh biết mình đang ở bên cạnh cô, cô không phải chỉ có một mình, coi như phải chết anh cũng sẽ dũng cảm quên mình che trước mặt cô.
Sợ! Làm sao sẽ không sợ, phát súng kia khiến đầu óc cô nổ ‘ầm’ một tiếng, hoảng hốt giống như trở về mười năm trước, tầng hầm u ám không có mặt trời đó, một khoang thuyền bị vỡ không có không khí cung cấp, căn phòng nhỏ màu đen đưa tay ra không thấy được năm ngón, âm thanh kinh sợ cắt ngang tiếng thét chói tai ở cổ họng, tiếng kêu khóc nức nở, còn có… còn có dưới cơ thể của Nguyệt Mộng là màu đỏ sẫm chảy thành sông, tất cả đều chân thật và rõ ràng như thế, hiện ra trước mắt, nhắm mắt lại, cúi đầu, cơ thể từ từ trượt xuống, một chút âm thanh cũng không có, toàn thân đều đau xót.
“Noãn Noãn, em nhìn anh, nhìn anh!” Thấy cô không có phản ứng, cả người giấu đầu vào trong quần áo, bộ dáng kia cực kỳ giống một con mèo nhỏ bất lực lang thang, cơ thể gầy nhỏ nhưng vẫn kiên cường run rẩy.
Nhất thời, toàn bộ hô hấp của Chiến Vân Không như chìm vào vực sâu, rốt cuộc vẫn là một cô gái, một người không chịu nổi hồi tưởng về quá khứ kinh khủng lại chịu kích thích như vậy, làm sao bây giờ, trước khi Quan Lê Hiên tới tiếp ứng thì tuyệt đối không thể dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2424059/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.