Việt cảng.
Nửa đêm 12 giờ, dưới ánh trăng bến tàu hải cảng, bóng tối âm u khiến người khác sợ hãi.
Mặt biển màu đen ngoài khơi yên tĩnh giống như biển chết.
Khói trắng lâng lâng lơ lửng trên không trung phiêu đãng, lúc này khoảng không gian ở bên tàu đen kịt.
“Tôi nói nè Phong Tử, chỗ này cậu phái bao nhiêu công nhân vệ sinh tới quét dọn, mẹ nó, thật sạch sẽ, ngày nào đó nhớ giới thiệu mấy người làm việc nhanh nhẹn cho tôi.”
Uể oải nghiêng người dựa vào thùng đựng hàng, Nguyên Đông Nam hít vào thả ra một làn khói.
Phong Trác khẽ xì một tiếng.
“Cái chuồng heo đó của cậu, có dọn dẹp hay không cũng cùng một dạng, còn nhiệt tình quét dọn cái gì, lãng phí nhân lực sức người, vẫn là nên tiết kiệm tiền giữ lại tìm mỹ nữ làm ấm giường cho cậu còn có lời hơn.”
Áo gió màu đen lạnh lùng tàn khốc, thuốc lá ở giữa ngón tay lóe lên ngọn lửa hồng gần như sắp cháy hết, ngũ quan tuấn mỹ được bao phủ dưới ánh trăng đẹp rất không chân thật, tròng mắt hẹp dài sáng ngời lạnh lùng như đao nhọn cắm ở núi băng ngàn năm, giữa lạnh rét mang theo sự bất cần đời khiến người ta không hiểu, đoán không ra.
Người đàn ông tuấn mỹ nhu hòa, chính là người ta chỉ nghe tên chưa thấy người, còn gọi là giết người không chớp mắt – Phong Trác, chủ tịch tập đoàn Phong Thị.
“Tôi chửi con mẹ nó, chớ nói làm ấm giường với tôi, lần trước lão tử thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423870/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.