Trên đường lớn, vài chiếc ô tô đậu hai bên đường, trên mặt đường đầy vết máu lâu ngày khô đen, một bàn chân cứng ngắc đạp lên vết máu đen bước qua.
Bốn người Bạch Vũ cẩn thận nấp mình trong con hẻm nhỏ, lão Thiết vươn đầu nhìn ra bên ngoài.
"Trên đường có mười tám, trước cửa siêu thị có bốn, cửa siêu thị không đóng nhưng từ bên này không nhìn thấy bên trong được, không biết trong đó có không".
Nói xong rụt người lại chỉ vào Bạch Vũ: "Cậu lo bốn con trước cửa, xử lý xong chớ vội xông vào trong, trước hết xem xét thế nào đã. Tôi, Chu Chí Cương cùng Vương Tôn phụ trách số con lại. Có ai có ý kiến không?"
Ba người Bạch Vũ lắc đầu, trong bốn người họ lão Thiết từng là quân nhân có tính kỷ luật cao cũng có kinh nghiệp xử lý tình huống cũng như kỹ năng chiến đấu. Ba người đều nhất trí nghe theo lão Thiết.
Lão Thiết thấy không ai có ý kiến, gật đầu: "Tốt, động tác nhanh chút, tránh gây ra tiếng động lớn. Đi!"
Bốn người đồng loạt từ con hẻm lao ra, Bạch Vũ bước nhanh về phía siêu thị, trước cửa siêu thị bốn tang thi như đánh hơi thấy mùi người sống, chúng đồng loạt hướng về phía Bạch Vũ đi đến. Ánh mắt Bạch Vũ trở nên sắc bén, tay nắm chặt chuôi kiếm nhấc chân đạp lên người tang thi khiến nó ngã ra đất, Kanata vung lên một kiếm đi xuống xuyên qua đầu, máu đen chảy ra.
Bạch Vũ động tác không đình trệ, rút kiếm ra khỏi đầu tang thi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-toi-bao-trum/3033732/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.