Chúng tôi xuống xe. Vùng cỏ xanh mướt bị dẫm nát theo từng bước chân, hương thơm theo gió thổi đến khiến tâm hồn như được tẩy rửa trở nên sạch sẽ, cho dù là người đang đầy phiền não như tôi cũng nhẹ nhàng giãn cặp lông mày đang nhíu chặt ra.
“Đây đúng là một khu đất vàng, năm đó khi Ninh thị đang trên đỉnh cao có giá lên tới một triệu.” Phí Như Phong bình thản mở miệng, tôi nhìn chăm chú vào khu đất, nó là dấu vết cuối cùng của đế chế Ninh thị, nếu Ninh Trọng Phảng có thể đoán được ngày hôm nay, có thể…. Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như. Tôi cùng hắn đi tới mẫu đất mà Ninh Trọng Phảng muốn giữ lại, đây là một chỗ giao giới không có tác dụng gì nhiều, sau khi xây dựng có thể coi nó như một cái vườn trồng cây xanh, đối với hoàn cảnh nơi ở cũng giúp ích rất nhiều.
“Bên cạnh giao giới là đất của tập đoàn Tùng Nhạc.” lời nói của Phí Như Phong giống như kèm theo hàm ý nào đó, tôi đương nhiên là biết chuyện đó, lúc trước chúng tôi cũng đã từng đàm phán với Tùng Nhạc, nhưng vì giá cả cao hơn Ninh thị quá nhiều, cho nên liền bỏ qua, mà chúng tôi lại thành công lợi dùng Tùng Nhạc để làm lợi thế áp giá Ninh Thị tới mức thấp nhất. Tôi thở hắt ra một hơi khí lạnh, trừ khi, trừ khi, việc đàm phán với tập đoàn Tùng Nhạc căn bản không phải là đạn pháo, Phí Như Phong căn bản là muốn mua luôn cả đất của tập đoàn Tùng Nhạc!
Tôi mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-soi-hu/180693/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.