Trong căn phòng gọn gàng, sạch sẽ, được trang trí rất ưa nhìn. Vừa nhìn vào chắc không ai tin nổi đây là phòng của một cậu thiếu niên. Những ánh nắng đầu tiên của ngày mới len lõi qua khung cửa sổ vào bên trong căn phòng. Trên chiếc giường ấm áp có một câu thiếu niên đang say giấc nồng vì đêm qua đã thức trắng đêm háo hức cho ngày đầu tiên nhập học của mình, nhưng lại ngủ quên mất.
" Cốc, cốc, cốc "
Bằng ơi! Mau dậy đi con. Hôm nay là ngày đầu tiên đi học đó, sau lại ngủ quên vậy. ( tiếng mẹ của Tô Bằng vừa gõ cửa vừa gọi)
Tô Bằng bị đánh thức bởi tiếng kêu của mẹ, cậu giật mình nhìn giờ trên điện thoại đã là 6h30'. Cậu hốt hoảng kêu: Trời ơi, sao mình lại ngủ quên.
Rồi cậu lập tức nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay đồ đồng phục. Rồi lấy tạm miếng bánh mì và hộp sữa tươi ăn sáng vội. Sau đó thưa bố mẹ đi học, rồi đạp chiếc xe đạp của mình tức tốc tới trường.
Cuối cùng cũng đến trường, cậu vội đưa đồng hồ đeo tay lên xem là 6h55'. May mắn là kịp giờ, còn dư tận 5', cậu cười thích chí. Sau đó cậu chạy nhanh chóng đi tìm lớp, lúc vừa đang đi dọc hành lang các lớp, do mãi nhìn biển lớp để tìm đúng lớp của mình nên cậu đã bất cẩn va vào người một bạn nam sinh khác.
Cậu đâm sầm vào người của cậu nam sinh đó, cậu hốt hoảng lập tức xin lỗi: Xin lỗi anh, tại vì do em đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-toi-nhan-ra-toi-thich-cau/2565585/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.