Những ngày đi học sau đó Tô Bằng rất nhanh đã làm quen với tất cả mọi người trong lớp. Chỉ có riêng Minh Tuấn là cậu chưa thể nói chuyện được nhiều, cậu ta dường như cách ly cả lớp. Lúc nào cũng nghiêm túc, học thì rất là siêu. Tuy Tô Bằng là học sinh giỏi nhưng nếu đem so sánh với Minh Tuấn thì vẫn còn thua kém rất nhiều.
Tô Bằng có nghe ngóng được một chút tin tức về Minh Tuấn. Được biết cậu ấy là con của một gia đình giàu có, từ nhỏ đã được giáo dục nghiêm khắc để sau này thừa hưởng gia sản. Cậu ấy phải chịu rất nhiều áp lực từ gia đình, nên thành ra lúc nào cậu ấy cũng phải tập trung cao độ và nghiêm túc.
Chiều hôm nay lúc trên đường đạp xe đi học về, Tô Bằng đang ngâm nga mấy ca khúc nhạc phim thì bỗng dưng cậu thấy thấp thoáng bóng dáng quen thuộc của Minh Tuấn đang đứng hóng gió một mình bên bờ sông. Cậu vội dừng xe, rồi tiến lại gần đứng bên cạnh Minh Tuấn hỏi: Sao không về nhà, hôm nay cậu có tâm trạng gì à?
Minh Tuấn im lặng, đôi mắt sâu thẳm của cậu chỉ nhìn một phía hướng về dòng sông đang chảy. Sự im lặng không trả lời của cậu đã là bùng phát sự tức giận của Tô Bằng. Tô Bằng từ xưa đến nay luôn quan tâm đến mọi người, nên cậu ấy không thể nào đứng nhìn một người bạn của mình lúc nào cũng có cái tâm trạng đó được.
Tô Bằng giữ bình tình nói: Bây giờ ở đây chỉ có hai chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-toi-nhan-ra-toi-thich-cau/2565583/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.