Sau bữa ăn không biết lý do vì sao mà Phúc Hưng cảm thấy rất buồn ngủ, anh giúp Anna dọn dẹp xong anh nói với cô anh buồn ngủ quá nên sẽ vào phòng ngủ trước.
Anna gật đầu với anh và nói cô muốn xem TV một chút sẽ vào ngủ với anh sao, vậy là một người ở ngoài phòng khách một người ở trong phòng ngủ.
Đến sáng hôm sau khi Phúc Hưng thức dậy đã không thấy người bên cạnh đâu, anh cứ nghĩ là Anna đã thức dậy trước và đang nấu ăn ở bên ngoài.
Anh đi vào phòng vệ sinh cá nhân xong khi mở cửa ra ngoài phòng khách cũng không thấy cô đâu, lúc này anh đã có dự cảm không lành.
Phúc Hưng đi vòng vòng tìm vợ thì anh nhìn thấy ở trên bàn ở phòng khách có một tờ giấy để lại, và được chặn lại bởi sợi dây chuyền có chiếc nhẫn cưới của cô.
Anh vội đi đến cầm lên đọc thì đó là nét chữ của Anna:
"Phúc Hưng con đã mất trái tim em cũng đã vỡ nát rồi, em không có cách nào để đối diện với anh mà không đau khố.
Hợp đồng chúng ta đã ký chỉ có hai năm thôi và bây giờ thời gian đã hết rồi, đã đến lúc chúng ta ly hôn và kết thúc hợp đồng rồi, anh đừng tìm em nữa.
Hãy cho em được tự do sống cuộc sống của chính mình, em cám ơn thời gian qua anh đã chăm sóc và yêu thương em, đơn ly hôn em đã ký sẵn bước còn lại nhờ anh hết nhé.
Tạm biệt anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-chot-nhan-ra-anh-da-yeu-em-roi/3600141/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.