Chương 7
Trần Ngự chắn giữa chúng tôi, gương mặt anh thoáng qua một biểu cảm phức tạp.
“Chuyện này tôi đã điều tra rồi. Là Lục Cảnh Niên nhiều lần quấy rối Tuệ Tuệ, còn dùng d.a.o dọa nạt.”
“Con d.a.o đó em cũng biết, là quà em từng tặng cậu ta. Hẻm đó là cậu ta chọn, kính vỡ cũng do cậu ta chuẩn bị.”
“Tuệ Tuệ chỉ là tự vệ, là cậu ta trượt chân ngã nên mới bị thương nặng như vậy.”
“Anh còn bênh cô ta?!”
Vu Vi trừng mắt, không thể tin nổi, rồi giơ tay đ.ấ.m liên tiếp lên vai anh, nghẹn giọng khóc:
“Cho dù A Niên có sai đi nữa, thì anh ta cũng chưa làm được gì! Còn cô ta… cô ta thật sự độc ác, ra tay như vậy thì đáng c.h.ế.t!”
Trần Ngự nhíu mày, giọng anh lạnh đi rõ rệt:
“Không thể nào. Lỗi này là ở Cảnh Niên, gieo nhân nào thì gặt quả nấy vì sao phải bắt người khác đền mạng?”
Tôi hiểu rõ tâm lý của anh.
Việc anh muốn bênh tôi chỉ chiếm phần nhỏ, còn phần lớn là vì anh vốn đã chán ghét gã tình địch kia.
Dù trước đây là bạn, nhưng khi đã có lý do chính đáng để chỉ trích, anh tất nhiên sẽ không nương tay.
Vu Vi c.ắ.n môi, run run quát:
“Trần Ngự! Tôi nhất định sẽ khiến Thẩm Tuệ phải trả giá! Dù là nhà họ Vu hay nhà họ Lục, cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu!”
Người con gái anh thích, ngay trước mặt anh, lại vì một người đàn ông khác mà không ngần ngại dùng thế lực gia đình để gây áp lực.
Với lòng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-lua-va-doa-tu-vi/4794851/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.