Sáng hôm sau, An Tường được ở nhà để hồi phục sức khoẻ. Thuỷ Du với Hạ Băng vẫn đến trường như mọi khi.
Mặt trời đã lên đền đỉnh đầu nhưng An Tường vẫn chưa chĩu rời khỏi giường. Nằm trên giường nhưng tâm hồn thì luôn nghĩ đến Thuỷ Du. Tuy rằng đúng là cậu có giận Thuỷ Du vì cô không đến thật nhưng giờ đây cảm giác đó không còn nữa. Cậu chỉ mong chờ lời giải thích của Thuỷ Du. Dù là lí do gì to tát đến nỗi mà cô không đến được đi chăng nữa thì cậu cũng chấp nhận bỏ qua.
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi reo lên inh ỏi. Thuỷ Du đứng trong căntin của trường mua vội lon nước ngọt. Cô vừa đi vừa vắt óc nghĩ ngợi. Hạ băng thật khó hiểu. Vôn dĩ trước giờ vẫn là bạn bè bình thường với nhau mà. Cô cũng đã nghĩ đến cô đã làm gì sai với Hạ Băng lần nào chưa nhưng “ Không”. Cô chẳng làm gì sai cả.
Hạ Băng bất ngờ xuất hiện, đứng ngáng cả đường làm Thuỷ Du giật nảy mình. Cả 2 chạm mặt nhau. Tay khoanh trước ngực, miệng cười với vẻ đắc thắng, Hạ băng lên tiếng:
- Cậu cảm thấy thế nào?
- Ý cậu là sao?
- Cậu không hiểu hay là giả ngu thế. Để tớ nói cho cậu biết rõ, chính tôi là người đã làm mọi thứ để cậu không biết gì đến cuộc hẹn, chia rẽ cậu với An Tường.
Thuỷ Du chân đứng không vững, đây là sự thật sao, cô nghẹn cả họng:
- Tại sao chứ? Tại sao cậu phải làm thế chứ? Tớ đã làm gì có lỗi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-tuyet/60459/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.