Tại phòng riêng dành cho V.I.P, Ashton, Thiên Quân, Dương Khánh lần thứ hai hội tụ đầy đủ.
- Này, cậu quen bà chị đó sao?
Dương Khánh hỏi Ashton
- Chút chút. Chỉ là mối quan hệ hậu bối, tiền bối thôi.
- À, thì ra là học chung trường sao.
Thiên Quân chen ngang:
- Mà hồi nãy cậu lạ lắm đấy nhá.
Ashton ngạc nhiên hỏi lại:
- Tớ làm sao?
- Ngoài Thuỷ Du ra thì đó là lần đầu tiên tớ thấy cậu nhìn cô nhân viên ấy một cách trìu mến như thế.
Ashton đỏ mặt, anh ném cái gối vào người Thiên Quân:
- Làm gì có, tớ mà thế sao?
Không biết điều Thiên Quân nói là đúng hay sai. Nhưng dạo này anh hay nghĩ đến Thuỷ Du. Không phải là vì anh nghĩ Thuỷ Du chính là người anh cần tìm mà đơn giản là tự nhiên anh nghĩ đến thôi. Anh nhớ mỗi khi mà Thuỷ Du cứ hay đâm sầm vào người anh rồi còn giúp anh bắt gián nữa. Mỗi lần như thế là anh lại bật cười. Chính anh cũng không hiểu rõ cảm xúc của mình là như thế nào nữa.
Dương Khánh thấy thế cũng hùa theo:
- Đúng đó. Có bao giờ thấy cậu ra mặt chuyện gì đâu. Mà nếu có ra mặt thì những người đó cũng không bao giờ toàn vẹn mà đi. Mà nói mới nhớ. Lúc tớ lần đầu thấy cô ấy. Cô ấy có nét rất giống Thuỷ Du. Từ ánh mắt, giọng nói, điệu bộ lúc cô ấy tức giận,…quá ư là giống luôn.
Thiên Quân thay đổi sắc mặt, anh không còn đùa giỡn như lúc nãy nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-tuyet/1904155/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.